Tác phẩm nghệ thuật của Dao Strom trưng bầy thường trực trên bức tường phía nam của toà nhà Vanport vừa hoàn tất và mới khánh thành cuối năm 2021, tại trung tâm Portland, tiểu …
Read the full story »dưới mặt biển; đến giờ giấc trong ngày;
đến đêm trăng mới, đêm trăng đầy; đến
những bờ biển hoang tây
bắc. trong đêm vắng, hay ngày
Em còn trẻ và em không thể biết
Người ta sống lại khi đã chết
Những người yêu nhau thường cách biệt
Những người ghét nhau ở bên nhau
Người bạn đồng hành hồn nhiên lướt web
Mặc kệ ngày sủi tăm
Hoan hô chiến dịch giải cứu đội bóng Lợn Hoang thành công
Hình ảnh thuyền nhân chập chờn ký ức
Người ngồi như khuyết tật bao giờ
Người ngồi vòng tay ôm lấy ngực
Người ngồi dưới bầu trời nghẹt thở.
Đừng hỏi người ngồi: người Việt Nam?
Hôm nay chắc không viết về những cái ở gần mình- chẳng hạn như nhìn qua cửa sổ thấy trời xanh, mây trắng, hoa nở, vương vấn chút mưa hôm qua sót …
Có thể anh ta ưa Cioran ở chỗ nhà văn Đông Âu này cảm nhận về buổi trưa: Chỉ những ai cực kỳ yêu đời hoặc cực kỳ chán đời mới chịu được thời khắc giữa trưa. Anh ta mắc chứng mất ngủ, lại càng ưa Cioran với tình trạng nhà văn này cũng mất ngủ trầm trọng.
Bà cụ 100 tuổi mới mất hôm qua. Thực ra đấy là bà ngoại ta. Con chó đá ở đầu đình thở dài đánh thượt, 100 năm sao qua nhanh như chớp …
Từ sáng tới khuya, bất cứ lúc nào, vừa leo xuống các bậc thang dẫn vào thế giới ngầm dưới lòng đất, bạn sẽ thấy sự tất tả, bận rộn xuôi ngược của khối lượng khổng lồ những con người đang di chuyển nhanh như máy. Họ gần như chạy chứ không phải đi, từ ga này qua ga khác.
Chuyện ăn trong sáng tác của tôi không có liên quan gì đến cái ăn như thói quen thường trực của nghĩa đen….
Ăn là sự phản kháng, tiếng nói của tính nữ, thậm chí sự ăn đó là quyền để lựa chọn cái chết cho chính mình chứ không phải để người khác định đoạt.
khóa facebook ngang tàng
loanh quanh vờ chém gió
bao buồn vui bỏ ngỏ
bên hông đời trống trơn
Điều quan trọng nhất ở đây là Darwin cho rằng những biến thể trong sinh vật chỉ là nói chung do ngẫu nhiên mà xảy ra và rồi được di truyền qua các thế hệ hậu sinh, chớ không phải do ảnh hưởng trực tiếp từ môi trường sinh sống của chúng.
Mặc dù trước đây tôi chưa từng nhận ra nhưng trong lòng phố không khí đang mất cân bằng. Cứ đi khoảng mười mét là nồng độ không khí lại trở nên khác biệt. Trọng lực, ánh sáng và độ ẩm khác đi. Tiếng bước chân trên con đường nhẵn bóng cũng khác. Ngay cả thời gian quả thật cũng trở nên mất quân bình như cỗ máy hao mòn cũ kỹ.
Với sáng tác nghệ thuật không có chuyện chuyên nghiệp hay nghiệp dư. Chuyên nghiệp là việc của thợ có nghề. Những ai hô hào “cần có tính chuyên nghệp trong sáng tác“ là không hiểu gì về tâm lý sáng
Không thể chối cãi niềm đắm đuối mê say giữa nàng với Vũ Anh, nhưng nàng đã nghĩ, đó là một thứ tình vượt khỏi tình bạn thông thường, mà vẫn chưa phải là tình yêu. Tiếng “yêu” từ Vũ Anh làm nàng thấy sờ sợ. Từ xã hội chung quanh, trong phim ảnh sách báo nàng xem đọc, nàng chưa bao giờ được nghe, nhìn hai người đồng phái nào nói yêu nhau
Tôi nghiện viết, nghiện một cách kỳ lạ, viết tiếng Việt. Tôi quyết định bước vào chính thức khi tôi tự nhận thấy mình cần gửi đi tác phẩm của mình cho ai đó, bạn đọc, và tôi gửi đi. Da Màu là một trong những nơi đầu tiên tôi gửi đi nhiều tác phẩm tôi viết từ lâu
khi nói về sự tranh đấu để sống còn, Darwin đưa ra hai nguyên lý sau: 1/ Trong thiên nhiên luôn luôn có một sự tranh chấp liên tục, dữ dội và không bao giờ ngừng nghỉ giữa cá nhân, giữa tập thể và giữa chủng loại về tài nguyên; và 2/ sự tranh chấp trên và số lượng giới hạn của tài nguyên trong thiên nhiên không cho phép bất cứ một sinh vật nào bành trướng mãi mãi.
trên bìa vực giấc ngủ bóng
tối đổ xuống nhanh thầm bên
tai gọi tên những vùng đất
mất dần
bạo lực tràn lan ngoài phố
trong con hẻm mù
mắt nhắm và tai điếc
máu em sẽ
đổ xuống
Tôi lúc đó mới có thì giờ quan sát kỹ hơn. Cô ta trông không có vẻ gì là từng trải hay đã làm nghề này lâu. Cô ta có một hàm răng đẹp, những chân răng trắng và đều. Bàn tay có những ngón hơi thô, móng cắt ngắn, sơn màu đỏ gắt. Cô ta có bộ ngực thật đẹp, nhấp nhô theo mỗi nhịp thở. Chiếc mành trúc xao động
Chân dung đó của Như Quỳnh, có một phần bóng tối không rõ chụp từ ống kính nào của quá khứ, có độ sáng của góc nhìn mở ra thế giới, có những chớp “flash” là sự phơi bày cặn kẽ vào bên trong, đấy là những chuỗi hình chạy liên tục và in vào cảm nhận của tôi. Từ đó đưa đến những câu hỏi, về một căn cước viết của một nhà thơ
Theo quan điểm của Darwin thì thật ra không hề có các ranh giới rõ rệt nào phân chia các sinh vật trong thiên nhiên. Đây là một cách nhìn mà nhiều học giả, nhất là những học giả chịu ảnh hưởng lý thuyết tôn giáo, khó chấp nhận được.
Ðường nhận ra lần đầu tiên anh mới nghĩ đến đàn bà và trẻ em trên tàu. Suốt thời gian từ khi đụng san hô anh gần như không chú ý đến họ, chỉ lo cho riêng sinh mạng của mình và đứa em. Trong sống chết, con người trở nên ích kỷ. Ðường đã biết mà không ngờ chính anh cũng tàn nhẫn với đồng loại. Nước biển mỗi lúc một lạnh,
Bình Luận mới