Bài đã đăng của Trần Thị NgH
Trần Thị NgH
Tên Thật: Trần Thị Nguyệt Hồng
Nhà Văn . Nhà Giáo
Bắt đầu viết văn năm mười lăm tuổi, truyện ngắn đầu tiên đăng báo người lớn năm 18 tuổi. Các truyện ngắn của TTNgH đăng trên các tạp chí: Văn, Vấn Đề, Thời Tập, Thời Văn sau chọn thành một tập mang tên Những Ngày Rất Thong Thả in năm 1975 nhưng chưa kịp phát hành thì gặp biến cố 30/4. Sau hai mươi năm im lặng, TTNgH đã trở lại trên văn đàn với những truyện ngắn mới...
Tất cả các sáng tác mới sau 1975 đều được đăng rải rác ở Hợp Lưu, Văn, Người Việt, dutule.com, damau.org, Thư Quán; sau đó được tập họp lại và được xuất bản ở Mỹ, Canada và Pháp. Chỉ mới vài tháng trước đây , với sự ủng hộ của NXB Hội Nhà Văn và sự hỗ trợ của Phuongnambook, lần đầu tiên sau 50 năm gắn bó với văn chương Trần Thị NgH mới có cơ hội giới thiệu tác phẩm của mình với độc giả trong nước.
Các tác phẩm đã xuất bản:
- Tập truyện ngắn Trần Thị NgH, NXB Văn Nghệ, California, USA 1999
- Lạc Đạn và 10 truyện ngắn, NXB Thời Mới, Toronto, CANADA 2000
- Nhăn Rúm, NXB La Frémillerie, Paris, FRANCE 2012
- Nhà Có Cửa Khóa Trái, NXB Hội Nhà Văn, VN 2012
- Lạc Đạn, NXB Hội Nhà Văn, VN 2012
- Nhăn Rúm và các truyện ngắn khác, NXB Hội Nhà Văn, VN 2012
da màu phỏng vấn trần thị ngh – về văn học hải ngoại & hành trình sáng tác

VỀ VĂN HỌC HẢI NGOẠI
Theo anh/chị, có phải biến cố 30/4/1975 là nguyên nhân phát sinh ra Văn Học Hải Ngoại? Nếu có thể, mong anh/chị nêu lên vài đặc tính của Văn Học Hải …
Điều tra viên văn hóa và kẻ viết chui

– Chị có viết lách gì không?
– Thỉnh thoảng tôi cũng viết.
– Nghe nói gần đây chị có một số bài viết đăng ở các tạp chí phản động nước ngoài. Các bài ấy chưa được đăng trong nước có nghĩa là chưa qua sự kiểm duyệt của nhà nước. Chị làm như vậy có ý gì?
Như Một Niềm Riêng

Bỗng nhiên ngồi bật dậy viết tung toé kẻo trễ.
BÀI TẬP bis
Tôi ngụ cư như tôi ngự cu
Tôi cay đắng như tôi căng đáy
Tôi mài kéo như tôi mèo cái
Tôi hiện đại …
HỶ THƯỚC

Nhật ký của mình mà mình đọc lại còn thấy ngán ngược, vậy thôi đốt quách cho con cháu nó nhờ. Sau này đến lúc phải giải quyết hậu sự, chúng khỏi phải kêu gọi, …
BÀI LUẬN LÀM TẠI NHÀ bis

Vào thập niên 60 của thế kỷ trước, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng có đóng góp ít nhiều công sức trong tập thơ chép tay của em gái 16 tuổi bằng một số sáng tác …
hè tiếp tục

Tôi khóc mùi mẫn những buổi tối về lại phòng. Vẫn chưa nói gì được. Em muốn tự tử. Dễ quá. Tôi vặn nhạc nhỏ, để từng nốt thấm đẫm trong ngực, trái tim nhỏ nhẻ đập chậm, rõ. Ðể coi, chương trình còn phong phú nữa.
hành trình thẳng đứng

Dino Buzzati (1906-1972) là một tiểu thuyết gia, nhà văn viết truyện ngắn, nhà thơ Ý. Trước khi viết văn, ông là họa sĩ, nhạc sĩ và nhà báo–phóng viên chiến trường, phụ trách …
chuyện tình hai cái ghế ba cái trứng

Hai bà già trầu lâu lâu hẹn gặp nhau ở vườn kiểng. Trên tấm phản ván gõ ngó ra cái sân xanh um cây cỏ, họ ngồi kiểu một căn một chái, đùi gấp nằm-đùi …
Tình Sầu Của Bướm

Xưa tôi từng đắm đuối một em. Ở tuổi chạm ngưỡng trưởng thành, em không còn vẻ ngơ ngác của một thiếu nữ mới lớn, tuy mắt vẫn sáng môi vẫn tươi, vầng trán đã …
HẤP HỐI SAU KHI CHẾT

Nhà văn-nhà thơ Thanh Tâm Tuyền, ành Trần Cao Lĩnh
(1936-2006)
Lúc các bạn sĩ, ít nhất là bốn, lần lượt gọi điện thoại báo tin nhà thơ lớn qua đời, giàn nhạc tang bên hàng xóm …
VĂN NÔ, bản cáo trạng vụ án văn học chưa được thụ lý

Không lâu sau ngày miền Nam sụp đổ, kể từ tháng 8 năm 1975 Hội-Trí-Thức-Yêu-Nước được thành lập, trụ sở đặt ở góc Nguyễn Thông-Tú Xương, nơi tụ tập đông vui “trí thức” các loại: …
Truyện Ngắn 13 Tác Giả, Trần Thị NgH chuyển ngữ

TRUYỆN NGẮN 13 TÁC GIẢ Trần Thị NgH chuyển ngữ
Nhân Ảnh xuất bản 2023Sách dày 345 trang, khổ 22cm X 14.5cm
Liên lạc nxb Nhân Ảnh:* E-mail: [email protected]* Phone: (408) 722-5626
Phỏng vấn Yvan Marquant, giải nhất kỳ thi Piano Quốc tế 2023 tổ chức tại Orléans, Pháp

Yvan MARQUANT sinh tháng 12.2010 tại Paris, có mẹ người Việt – nghệ sĩ tạo hình (Artiste platicienne), tốt nghiệp ngành Philosophie de l’Art và Arts Plastiques Đại Học Sorbonne-Paris, giáo sư piano; cha người Pháp – làm việc trong lĩnh vực công nghệ thông tin…
TIGNES MÀ TA SẼ TRỞ LẠI

Lời người dịch:
Nằm ở hướng Đông Nam của nước Pháp, sát biên giới Ý, Tignes là một phố núi trong thung lũng rặng Alpes cách Paris 702.6km. Ở độ cao 2.100m, đây là …
TRẦN C. TRÍ: HỘI CHỨNG PHÂN THÂN

[Trong những truyện của Trấn C. Trí,] ám ảnh về sinh-tử mãnh liệt đến nỗi người đã chết vẫn cứ kề cận và trò chuyện, kẻ còn sống đếm ngược để chờ giờ lâm tử. Thậm chí cái số điện thoại đã quá vãng vẫn reo trong cuộc gọi đường dài … Họ … nằm yên đâu đó dưới huyệt mộ trả lời interview theo vận hành của con cơ trên bảng cầu cơ, hoặc hiện hình trong bức ảnh cũ, hoặc từ ngoài mưa bước vào …
NÚP LÙM

Người đàn bà nhỏ này, mai kia trưởng thành, không như bà và mẹ, và cả con chó cái – vốn vô niệm về nữ quyền, hành động theo bản năng – liệu nàng sẽ chấp nhận quan điểm bươn chải-quán xuyến-phục tùng-làm công cụ giải trí tình dục nơi người phụ nữ là thuộc tính bất khả vãn hồi trong ý thức sống của người đàn ông. Và, giương oai diễu võ-ăn chơi nhậu nhẹt-dâm tà nơi người đàn ông là thuộc tính bất khả vãn hồi trong ý thức sống của người đàn bà. Phải chăng hai số phận đã được mặc định?
Quý bà ăn trưa / The Ladies Who Lunch

Xin nâng ly chúc mừng
Các mệnh phụ phu nhân quần là áo lượt
nói cười rôm rả
đang dùng bữa trưa nơi đây
Phù Du Linh

MỘT
Trong tiệc sinh nhật Yên Chi tôi được đặt ngồi cạnh một ông mặc đồ nhà binh mà cô giới thiệu là anh họ, thông dịch viên chiến trường trực thuộc một đơn vị quân …
Ăn Quýt

Một mùa đông. Dạo ấy tôi trạc sáu – bảy tuổi, Mẹ cho bọn trẻ con chúng tôi mỗi đứa một quả quýt. Ở vùng tôi sống, quýt là thứ trái cây lạ lẫm. Trước đó tôi chỉ nhìn thấy nó qua sách báo thôi. Sau khi quan sát các chị tôi ngấu nghiến phần quýt của họ, tôi đi tìm một góc nhà yên tĩnh, tránh xa mọi bàn tay giành giật để thưởng thức quả quýt của mình.
Truyện ngụ ngôn

Thời gian từ một giờ trưa đến bốn năm giờ chiều xóm nhỏ im ỉm, vắng cả tiếng xe gắn máy chạy ra chạy vô. Trẻ con đi học, người lớn đi làm, các cụ nằm liu riu phe phẩy quạt giấy, thỏa mãn nhu cầu nhúc nhích cườm tay, ngúc ngắc đều đều như chiếu lệ.
Người Gác Cửa Nhà Bưu Điện Ở C.

Y xuất hiện sau khi cái nhà bưu điện sơn màu trắng và xanh lá cây mới khai trương được vài tháng. Nó có mảnh sân nho nhỏ trồng hoa và một khoảng trống phía mặt tiền đủ chỗ đậu cho bảy chiếc xe hơi. Đánh giá nhanh dựa theo tiêu chuẩn thường tình dành cho những ai có vẻ không thuộc thành phần của một xã hội bình thường, tôi để ý đến y, một anh chàng mày râu nhẵn nhụi, cơ thể tráng kiện không chút dấu vết bệ rạc rượu chè, áo quần sạch sẽ, tuổi không quá 35.
ANNIE ERNAUX, VIẾT TỪ TRO TÀN QUÁ KHỨ

“Tôi chưa bao giờ xem việc viết lách là một hình thức giải phóng, “bà nói. “Hình ảnh mà tôi có là chuyện đi xuống, dấn sâu vào một thứ gì đó bên dưới. Và dưới ấy thật sự không mấy tí tự do. Tôi thường nói với những nhà văn khác – những nhà văn nữ — rằng hình ảnh của chúng ta về chuyện viết lách rất đa dạng. Một số người nói rằng với họ, nó là một hành trình đi lên. Nhưng với tôi, hoàn toàn là điều ngược lại. Chẳng phải chui xuống đất đen đâu. Mà xuống một cái giếng.” Điều gì kéo bà xuống dưới đó? Mội ý tưởng nào đó? Không: “Một ám ảnh”.
Miêu Khúc

Nhà già có bề ngang 5 mét rưỡi, dài 10 mét – diện tích gòn gọn nằm trong một con hẻm đủ rộng cho xe bốn bánh chạy qua chạy lại, kể cả bán tải. …
Có một người vừa đi đâu không biết

Đôi vợ chồng son đều là giáo làng. Họ sống trong căn nhà lá lụp xụp dựng giữa đồng trống, ban đêm thắp đèn trứng vịt tù mù, bên ngoài tối thui, xung quanh mênh mông nước ơi là nước, chỉ thấy cỏ năng, cỏ năng, rồi cỏ năng.
La Misma Pena / Bảng lảng chiều buông

Bà giáo, trò nhỏ
Phòng đàn. Trên sân khấu: một dương cầm lớn, một trò nhỏ đang đàn. Bà giáo ngồi trên chiếc ghế bên trái. Bản nhạc La Misma Pena của Astor Piazzolla dựng trên giá đàn.
Tác giả & dịch giả

Chàng trẻ tuổi trong ảnh là nhà thơ Mỹ Paul Christiansen, cử nhân (BA) tại đại học St Olaf (Northfield, Minnesota), Cao Học Mỹ thuật (MFA) tại Florida International University (Miami, Florida). Thơ của anh đã xuất hiện trên các tạp chí văn học nghệ thuật uy tín của Hoa Kỳ…
CÁI MŨI

Một việc cực kỳ quái lạ đã xảy ra ở St. Petersburg vào ngày 25 tháng Ba. Ivan Yakovlevich, một lão thợ cạo sống trên đường Voznesensky (họ của lão không còn trên bảng hiệu, và tấm bảng chỉ cho thấy hình ảnh một quý ông cằm đầy bọt xà-phòng cạo râu, cùng một dòng chữ ghi “Chúng tôi cũng nhận chích lể”, lão thợ cạo ấy, một sáng sớm tỉnh giấc,
Băng qua biển dữ

Quá sáng và rực nắng đến nỗi bầu trời, vốn có màu xanh thẫm vào những ngày quang đãng, biến thành xanh lơ khi soi mình trong biển. Quá sáng và rực nắng đến nỗi biển xanh lấp lánh bạc, trông tĩnh lặng và kênh kiệu. Sóng tung tăng rượt đuổi nhau như thể đang huyên náo hân hoan cùng đổ xô vào bờ
Bình Luận mới