Trang chính » Dịch Thuật, Sáng Tác, Sang Việt ngữ, Truyện ngắn Email bài này

Ăn Quýt

♦ Chuyển ngữ: 1 bình luận ♦ 30.01.2023

Kỷ niệm tuổi nhỏ chợt hiện về nhắc tôi nhớ mình phải thưởng thức cuộc đời như thế nào.

Một mùa đông. Dạo ấy tôi trạc sáu – bảy tuổi, Mẹ cho bọn trẻ con chúng tôi mỗi đứa một quả quýt. Ở vùng tôi sống, quýt là thứ trái cây lạ lẫm. Trước đó tôi chỉ nhìn thấy nó qua sách báo thôi. Sau khi quan sát các chị tôi ngấu nghiến phần quýt của họ, tôi đi tìm một góc nhà yên tĩnh, tránh xa mọi bàn tay giành giật để thưởng thức quả quýt của mình.

Tôi cầm nó trong một tay, hướng phần lõm lên trên, tay kia nhẹ nhàng bấm xuống chỗ trũng để khui một lỗ nhỏ. Tôi chậm rãi bóc vỏ, cố hết sức không làm hỏng. Mấy ngón tay vụng về đã để sót lại 3 mảng vỏ trên quả quýt trần trụi. Một quả quýt với rất nhiều múi, từng múi đang chờ được khám phá, chờ được nếm lấy hương vị, chờ được chiêm nghiệm.

Khi cho một múi vào miệng tôi có thể cảm nhận răng mình cắn xuyên qua lớp da bọc múi quýt. A, sự vỡ òa bất ngờ của ánh nắng reo vui, rồi nước quýt chảy xuống cổ họng. Với một múi khác, tôi cắn đi cái phần trăng trắng niêm lớp da bọc mỏng dính và cẩn thận lột lớp da ra khỏi phần thịt của múi quýt, mút phần thịt trước khi nhai túi bọc. Từng múi, từng múi một. Tôi đã thưởng thức quả quýt đầu đời như vậy đó.

Tôi cất ba thẻo vỏ quýt còn sót trong hộp đựng bút. Mỗi lần mở hộp ra, mùi thơm tỏa lên mũi khiến tôi sống lại thời khắc thưởng thức quả quýt. Ngày hôm sau chạy ù đến trường, tôi háo hức khoe chúng với các bạn học. Tôi chỉ cho các bạn ấy cách gấp một mép vỏ bằng ngón cái và ngón trỏ để chất nước thơm của vỏ tiết ra trên mu bàn tay mũm mĩm của chúng tôi. Tinh dầu từ vỏ quýt dần khô đi để lại một vệt mờ, và chúng tôi cứ ngửi mãi bàn tay mình cả ngày hôm đó.

Bất chợt hào sảng, tôi tặng cho người bạn thiết của mình cái thẻo nhỏ nhất.

Sau nhiều ngày vỏ quýt không còn tinh dầu để tiết ra nữa. Nó hóa thành miếng da khô cứng nhăn nheo. Nhưng mùi hương ngây ngất của vùng đất xa xôi nào đó vẫn cứ quanh quẩn trong hộp đựng bút của tôi suốt mùa đông lê thê.

Trần Thị NgH chuyn ngữ từ nguyên tác tiếng AnhHow To Eat A Mandarin Orange” của Oga CHO

 

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

1 Bình luận

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)