Bài thuộc thể loại: Annie Ernaux
CHÀNG

Ánh mắt chê bai nặng nề của người chung quanh chẳng hề làm cho tôi hổ thẹn mà càng làm cho tôi xác định là chẳng cần gì phải giấu giếm quan hệ của tôi với người đàn ông “chỉ đáng tuổi con trai tôi,” khi mà bất cứ một gã năm mươi tuổi nào đều có thể phây phây xuất hiện bên cạnh người rõ ràng chẳng phải con gái gã thì không một ai thèm trách móc.
Người Gác Cửa Nhà Bưu Điện Ở C.

Y xuất hiện sau khi cái nhà bưu điện sơn màu trắng và xanh lá cây mới khai trương được vài tháng. Nó có mảnh sân nho nhỏ trồng hoa và một khoảng trống phía mặt tiền đủ chỗ đậu cho bảy chiếc xe hơi. Đánh giá nhanh dựa theo tiêu chuẩn thường tình dành cho những ai có vẻ không thuộc thành phần của một xã hội bình thường, tôi để ý đến y, một anh chàng mày râu nhẵn nhụi, cơ thể tráng kiện không chút dấu vết bệ rạc rượu chè, áo quần sạch sẽ, tuổi không quá 35.
Buổi Tiệc

Từ xa, tôi thấy hai người quay trở lại, sánh bước bên nhau qua bãi cỏ, căn nhà lấp loáng ánh nắng sau lưng họ. Hai người cúi thấp đầu, chắc là vì chói nắng. Tôi nghĩ chỉ trong tiểu thuyết người đàn ông và người đàn bà mới có những dấu hiệu lừa dối.
Diễn văn nhận giải Nobel Văn Chương 2022 của Annie Ernaux
Bắt đầu từ đâu đây? Tôi đã tự hỏi mình câu hỏi này hàng chục lần, nhìn chăm chăm vào một trang giấy trắng. Như thể tôi cần tìm một câu, một câu duy nhất – đại loại như một chìa khóa – để cho tôi bắt đầu chuyện viết cuốn sách và xóa bỏ mọi nghi ngờ ngay tức thì.
“Hãy Biết Rằng Chúng Tôi Sẽ Không Để Cuộc Sống Của Mình Bị Tước Đoạt”

[H]iện nay các bộ phận còn hoạt động của đất nước phần lớn là những ngành phục vụ công chúng: bệnh viện, cơ sở giáo dục toàn quốc với hàng ngàn giáo viên và giáo sư bị trả lương thấp, điện lực, bưu điện, xe điện ngầm và dịch vụ đường sắt. Và những người mà … ông đã từng gọi là con số không, bây giờ họ lại quan trọng nhất, họ tiếp tục [phụng sự], để bảo đảm rằng đời sống thể chất này cũng thiết thực như đời sống tri thức.
trở về

Sau khi hôn tôi ở cửa, bà vẫn cố tiếp tục câu chuyện. Hình ảnh cuối cùng của bà: trong khung cửa, bóng bà nặng nề đóng khung giữa hai cánh tay tròn lẳn, trong cái áo đầm vàng – chiếc áo đẹp nhất của bà, bó chặt ở ngực và bụng – một nụ cười tròn đầy và cứng nhắc. Lần này, lại vẫn vậy, tôi cảm thấy mình bỏ về một cách tồi tệ, một cách hèn nhát.
ANNIE ERNAUX, VIẾT TỪ TRO TÀN QUÁ KHỨ

“Tôi chưa bao giờ xem việc viết lách là một hình thức giải phóng, “bà nói. “Hình ảnh mà tôi có là chuyện đi xuống, dấn sâu vào một thứ gì đó bên dưới. Và dưới ấy thật sự không mấy tí tự do. Tôi thường nói với những nhà văn khác – những nhà văn nữ — rằng hình ảnh của chúng ta về chuyện viết lách rất đa dạng. Một số người nói rằng với họ, nó là một hành trình đi lên. Nhưng với tôi, hoàn toàn là điều ngược lại. Chẳng phải chui xuống đất đen đâu. Mà xuống một cái giếng.” Điều gì kéo bà xuống dưới đó? Mội ý tưởng nào đó? Không: “Một ám ảnh”.
Annie Ernaux: viết cái sống, sống cái viết

Annie Ernaux, Nobel Văn Chương 2022!
Với vinh dự này, Ernaux trở thành nhà văn nữ đầu tiên trong số 16 nhà văn Pháp, và là nhà văn nữ thứ 17 trên toàn thế giới, đoạt giải thưởng này. Nhận định về sự nghiệp văn chương của Ernaux, Ban Giám Khảo Hàn Lâm Viện Thụy Điển cho rằng nhờ “sự nhạy bén trực tiếp”…
Bình Luận mới