Người, Quái Vật, và Biển Cả- nghệ thuật sắp đặt của Mulyana– nghệ sĩ Indonesia.
Mulyana dựng cảnh “thuỷ phủ” với sự góp sức của nhiều cộng đồng thợ đan móc ở Indonesia, dùng vật liệu chính là len tái chế. Công trình lớn choán nguyên căn phòng trong viện bảo tàng OCMA miêu tả thế giới dưới lòng biển qua những truyền thuyết dân gian Nam Dương. Sự góp sức của nhiều người trong tiến trình làm tác phẩm thể hiện tinh thần tập thể, sự đồng lòng, và ý thức tâm linh. Mulyana coi việc đan móc như một hình thức tĩnh tâm và cầu nguyện. Quái vật biển là cái “tôi” âm bản của Mulyana. Những sinh vật biển khác là ẩn dụ về những rạn san hô, môi trường sống của mọi thuỷ sinh vật, đang bị con người phá hoại.
Tiếp tân khai mạc: Thứ bảy, 5 tháng 10 từ 6-10 PM
Bế mạc: Thứ bảy, 2 tháng 11 từ 6-10 PM
(hai buổi đều vào thứ bảy đầu tiên trong tháng – ngày Art-walk của Santa Ana)
tại Santa Ana College Arts Gallery
207 N. Broadway, Suite Q
Santa Ana, CA 92701
Santora Arts Building (2nd Floor)
Để lấy hẹn xem tranh ngoài giờ, vui lòng gọi 714-564-5615
Chân của ông minh gác lên đùi ông diệm. Họ nằm hút thuốc.
Điều ấy có thể xảy ra được không? Có thể xảy ra được trong một thế giới khác, ví dụ phía đông vườn địa đàng, tên của cuốn tiểu thuyết của Steinbeck, hoặc phía đông âm phủ, nếu bạn muốn.
Một ngày bình thường như mọi ngày, con sói đi xuống đồng cỏ để săn cừu. Nhưng hôm ấy nó đã gặp một chuyện bất ngờ…
Bọn cừu – những kẻ yếm thế và bị săn …
Nghề này như cái nghiệp, cái nợ mà mang vào rồi là không thể dứt ra, bởi đâu ai can đảm mà lựa chọn, nhưng nếu không ai làm thì lấy ai trục vớt người chết đuối mà đưa họ về với gia đình.
Hiếm có một tiểu thuyết như Đường về thủy phủ của Trịnh Y Thư. Không phải là một cuốn tiểu thuyết lịch sử, nhưng lại làm người đọc phải bâng khuâng nghĩ về những chặng đường …
Những vật dụng của em nằm trong ngăn kéo
là cái chết gián tiếp của tôi
một triệu con bướm Monarch bay dọc California về Mexico
một triệu con bướm một triệu năm trước
tôi thả thai giữa trời.
Beyond Borders, với tư cách là nỗ lực chuyển ngữ tiên phong của Ban Biên Tập Da Màu về những trải nghiệm của người Việt tha hương, thể hiện sự phong phú và đa dạng của văn chương Việt Nam trên diễn đàn quốc tế.
Cô ta không thích nhà tầng thượng, hơn thế nữa, cô ta không thích việc có những người như chúng tôi trong loại nhà cao cấp ấy. Vì vậy ông chồng không cho cô biết. …
Tôi nghiêng đầu lắng nghe. Tiếng ọ ọe của đứa bé như những vết mực vẩy vào không gian tĩnh lặng. Thằng bé khóc hoài, chúng tôi phải đánh lừa nó bằng cái núm vú màu hồng của người đàn bà chưa một lần thai nghén. Dường như nó cũng nhùng nhằng một chút. Rồi ngậm cái núm vú nhỏ như hạt đậu phụng trên bờ ngực vun ấy. Và nó thôi khóc.
Những cơn mưa vội vàng ở Sài Gòn, ào ạt trong chốc lát rồi tạnh nhanh, những cơn mưa giầm kéo dài hàng tuần lễ ở Miền Trung, ở Huế, với tiếng ểnh ương dư hơi và buồn. Mưa êm đềm trên mái tranh, mưa lộp bộp trong vườn chuối, mưa rào rào trên mái tôn, mưa lang thang trên sông xóa nhòa những chiếc thuyền câu thành nhũng vết mực tàu nhòe nhoẹt.
Chân của ông minh gác lên đùi ông diệm. Họ nằm hút thuốc. Ông minh hút thuốc philip morris hân thưởng cuộc chiến thắng chống đế quốc xâm lược. Ông diệm hút bastos xanh sản xuất ở khánh hội, trầm tư về sự thất bại của chính nghĩa quốc gia.
Ba trăm điều trong Lễ nghi tức là toàn bộ quy chế các lễ nghi trong triều và trong nước; những quy chế này tiềm ẩn hệ thống tư tưởng phương Đông, qua từng chi tiết nhỏ nhất, nên có thể coi Lễ nghi là thánh kinh của người phương Đông về đạo làm người…
Trông chị ta đi nghiêng nghiêng như sắp ngã đến nơi. Rồi cũng không hiểu sao ông lại quyết định đi theo. M. cứ thế đi. Một lúc thì ông A. thấy lạnh, thấm mệt và ngán. Nhưng cơn say thì đã qua. Thôi kệ chị ta, mình đi về kiếm cái gì ăn thôi. Nghĩ vậy nhưng chân ông cứ bước theo. M. đi lên cái cầu. Chị ta tiến sát đến mép cầu. Bây giờ thì ông A chợt hiểu.
Thủy phủ, một địa danh tín ngưỡng dân gian (nơi ở của thủy thần dưới đáy biển, đáy sông – theo từ điển Chữ Nôm). Tiểu thuyết Đường về thủy phủ mượn địa danh ảo này để ngụ ý sự trở về của con người, rửa sạch mọi đau khổ, mọi dơ bẩn chốn trần gian.
Lịch sử truyền giáo và chữ quốc ngữ
Chương 7:
Louis Chevreuil
và sự xuyên tạc việc tàn sát đạo Chúa ở Đàng Trong
Trong bộ sách nổi tiếng La Cochinchine Religieuse (Đạo giáo ở nước …
“Nền nhà chắc mát lắm à?”
Tôi nói, nhếch miệng cười, nhưng thật ra là vì tôi thấy khó chịu. Đúng là như vậy. Tôi không phải là hạng người thích chế nhạo kẻ nghèo khó …
Vào những buổi sáng sớm, trên đường đi làm, X phải đi ngang qua một đống rác to tướng bốc mùi. Anh
bước thật nhanh, tay bịt mũi nhưng vẫn không ngăn nổi mùi xú uế …
Rất nhiều trường hợp trong cơn tuyệt vọng, người ta sẵn sàng buông bỏ mọi thứ để tự cứu mạng sống mình, nhưng thành kiến thì vẫn khư khư nắm lấy.
IMAGINE
tranh Paulina Đàm
Self-Portrait in Fragments
Within the walls of my room, I am King. I sit atop a tower overlooking hills like sine waves. Behind my battlements, I ensconce myself in my books.
Some days, instead of going …
Drowning Dragon Slips by Burning Plains (Rồng đắm trên đồng đã lở) là một tập thơ khiến tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn đến độ tôi đã phải đọc lại nhiều lần. Một trong những cảm xúc đó là thấy yêu hơn những con người, cây cỏ, thổ nhưỡng – đặc biệt những con người vô danh…
Ngày 1 tháng 8 năm 1944, Anne Frank viết dòng chữ cuối cùng trong nhật ký của cô: tôi sẽ cố gắng tìm cách để trở thành điều mà tôi muốn, người mà tôi muốn, …
Khuynh hướng tiểu thuyết đương đại ngày càng coi nhẹ cốt truyện và thậm chí việc xây dựng nhân vật, tìm cách đồng hóa truyện và tiểu thuyết với các thể loại creative non- fiction, bút ký, tùy bút, tạp bút, tản văn. Đúng là truyện và tiểu thuyết có thể bỏ qua nhiều thứ, nhưng không thể bỏ qua xung đột. Đó là sự xung đột giữa hai nhân vật hoặc giữa hai lối sống hoặc giữa hai tư tưởng.
Lịch sử truyền giáo và chữ quốc ngữ
Chương 6: Hội Thừa Sai Paris
Antão Gonçalves, lái buôn nô lệ đầu tiên được ghi tên trong sử sách, từ 1441 đến 1445, ba lần đưa người …
Các nghiên cứu về bộ não suốt hơn hai thế hệ cho thấy khả năng nói hơn một ngôn ngữ có nhiều điều ích lợi. Đây là một tin vui cho gần năm triệu người …
Thơ của Lê Đình Bảng đẹp. Và không sáo. Thường đong đưa, hay cất cánh bay lên, ở lục bát; có những lúc lại thiết tha, sầu lắng, bềnh bồng trong con thuyền của dòng thơ 7 hay 8 chữ. Có thể, đâu đó, ta nghe ra một chút phong vị của Nguyễn Bính (1918–1966), hay của Hoàng Cầm (1922–2010)…
Bình Luận mới