Bài thuộc thể loại: Thơ
TƯỢNG | BÈ CAO
Tình cờ gặp anh chàng cụt một chân hát rong
Cười như trẻ thơ, khóc như quỷ đói
lạnh xương vai và buốt xương sườn
Anh quẳng cho ta câu hát có đờm
BOLERO
hơn bốn mươi năm rồi đó
đàn lên lấy nhịp bá vai
bá vai chiều bá vai bạn
hát bóng gầy hát bóng phai
KHUYA Ở NGẢ NĂM GÒ VẤP
Vẫn một mình ngồi đây nhớ bạn
Vẫn hình dung Nhan ngồi kề bên
Vẫn giọng nói vang xa và ấm
Vẫn niềm khuya thơ ngấm trời quen
với hiện thực để tồn tại là điều tất yếu
niệm thần chú ghép những hạt lửa
ngửa mặt nhìn hư vô sực nức mùi tử khí
ảo giác rối loạn nguyên tố thuyết ngũ hành
mặt trời định vị chẳng biết đang cười hay khóc
ý tưởng về chuyện tắt lửa đã qua hàng triệu năm
GHI CHÉP NHÀ QUÊ
Người mẹ gầy hơn lịch sử
Nói rất nhanh nếu có dịp mời chú đến chơi
Ở đây máu và bùn đẹp hơn bất cứ nơi nào
Ở đây mỗi buổi sáng bầy chim đến hót rất tự do
Ở đây chàng thi sĩ trẻ vuốt mái tóc rễ tre
Hàm răng trắng hơn sự thật
Thơ Tình Tết Trâu | ChuyệnCâu Đối Tết
Hai đứa mình bao năm đây mãi
Bảo toàn đối ý sánh cân nhau
Trọn vẹn đối lời đôi bên hài hòa thanh và loại
Tết là Tết suốt đời
Không khắc giờ ngơi
Bài Thơ Đồng Tâm
Linh hồn đất nước bị đánh cắp
Chúng ta chỉ còn cái xác
Như người thiếu nữ mười sáu tuổi bị đốt trên giàn lửa
Vì linh hồn xinh đẹp mỹ miều đã bị
Bọn ma quỷ lấy cắp
Phải hỏi nắng mưa, hỏi lau lách, hỏi cánh đồng
Ngọn Đồi Ta Trèo
Ngày đã bắt đầu rồi
Sao vẫn đầy bóng tối
Mất mát nào cưu mang
Đại dương nào ta lội
Mang bụng con quái thú
Ta bước đi can trường
Yên lặng ở quanh ta
Chẳng phải là êm ả
Thế Giới Giờ Này
Thế giới giờ này chẳng ai bắt tay ai,
Chỉ đụng nhau qua những nắm đấm, anh đấm tôi, tôi đấm chị!
Hoặc những cú đá chân, chân cô gái tuổi mộng mơ đá chân cậu con trai mới lớn,
Chân bố đá chân dài tới nách của con gái!
Xanh & Lục

Những ngón tay thủy tinh trái treo hướng xuống. Ánh sáng trườn dọc tấm kính thủy tinh, đổ xuống một vũng xanh. Cả ngày dài, mười ngón tay ánh sáng đổ màu lục lên mặt đá hoa. Lông của những con vẹt đuôi dài – tiếng kêu khàn chói tai – những phiến lá dừa sắc bén – cũng màu xanh lá; kim thủy tinh xanh lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Ngọn đồi ta leo
Và như thế, ta ngước mắt lên, không để nhìn vào điều đang xen ngang chúng ta, mà để xem thấy điều đang hiện diện trước chúng ta.
Ta sẽ khép lại hố ngăn cách vì ta biết đặt tương lai lên trên hết, và trước hết ta cần gạt những dị biệt qua một bên.
Ta buông tay, bỏ vũ khí xuống, để có thể đưa tay ra, chạm vào nhau.
Ta không muốn làm hại ai, ta chỉ muốn làm hòa với bất cứ ai.
Dẫy Dụa Trong Một Vũng Nước
Những người đàn ông già yếu đuối sinh lý
Những người đàn bà không còn tuổi sinh nở
Vui vẻ dẫy dụa trong những vũng nước của họ
Không nói gì với ai cũng không ai nói gì với họ
Bóng đêm
thứ bóng đêm quỷ dữ
nhe răng cắn nát những trái tim
người và ngợm giống nhau
máu vẫn đỏ trên tay tuyệt vọng
hố thẳm của những tiếng kêu không ai nghe
Quãng Đồi Chúng Ta Leo

Ngay cả khi chúng ta đau buồn, chúng ta lớn lên
Ngay cả khi chúng ta đau đớn, chúng ta hy vọng
Ngay cả khi chúng ta mệt mỏi, chúng ta cố gắng
Chúng ta sẽ luôn bị cột dính với nhau, chiến thắng
không vì chúng ta sẽ không bao giờ nếm lại thất bại
Ngọn đồi chúng ta leo

Khi ngày rạng, chúng ta bước ra khỏi bóng tối, rực sáng và không sợ hãi. Một rạng đông mới sẽ nở rộ khi chúng ta mở cửa cho nó, vì ánh sáng luôn hiện hữu nếu chúng ta đủ dũng cảm để nhìn thấy nó, nếu chúng ta đủ can đảm là nó.
Ngọn Đồi Ta Leo/ The Hill We Climb

Thưa vâng, dù chúng ta còn rất xa lịch lãm, và nguyên trinh thì chẳng dám lạm bàn, nhưng không có nghĩa chúng ta muốn dựng nên một đế chế vạn toàn.
And yes, we are far from polished, far from pristine, but that doesn’t mean we are striving to form a union that is perfect.
những cái "gu" kỳ lạ
tôi có thể hiểu vì sao dân tộc tôi lại có nhiều người “cuồng” Trump và lại có nhiều người “chống” Trump
nhưng tôi không hiểu vì sao bài “5 anh em trên một chiếc xe tăng” lại thường hát trong các đám cưới
gì cũng được whatever whatever
đó là bài thơ phi hư cấu
làm sau nửa đêm bên nắp cống
thử nghiệm sặc mùi thuốc lú thuốc lẫn
cùng mùi mục rữa bốc hơi như làn khói lam
khi tiếng hú hoán chuyển lời nói

triệu mạng kẻ mơ màng mắc đầy xạ trị hoan hỉ
quá trình con dán của Kafka nhiễu loạn cảm thái
liệt toàn thân, tanh tưởi mùi sữa, sợ ánh sáng soi thành ngữ
con lợn của Orwell đảo chánh
móc cách mạng lên bức màn sắt
chạm mặt sự tưởng tượng có mùi
những ngày mùa đông rét mướt
hồn thi nhân co rúm nhếch nhác sến tình
khạc nhổ thơ hời giá ba xu lả lơi lãng đãng tầm phào
hình thái nén hơi thanh quản khản giọng gọi tên ma mị rỗng rang quang
phổ
những con gà ống
hôm nay nhìn những con gà ống
tôi nghĩ chắc chúng còn mặc tã
và nên ngậm vú giả
mặc dù đã học đến lớp 12
các ngón tay cuối năm| tất niên đêm năm trước
Mỗi mầm là một
Tù nhân lương tâm
Bước ra khỏi Thỉnh nguyện thư
Vừa được ký
tra tấn bảng màu

đội binh ngón tay gỗ trổ móng lông ngỗng bị châm thủng
màu xanh ganh tị
màu vàng dị dịch
màu hồng chủ chốt
màu đỏ điên tiết
điều răn tẩm trắng
Cánh cửa | Ánh sáng, bóng tối

họ đang uống bia không cồn
và nhai xúc xích
nháy mắt với chúng tôi
dưới cây thánh giá
họ chơi bóng đá
với sọ đầu của Adam
văn hóa mặt
văn hóa mặt tiền
hãy phô ra đi một mét vuông
đến mấy trăm triệu
văn hóa mặt dày
tính bằng đô la
nhìn chim bay lạc trong đêm

Hai vai tôi như thể.
Cùng lúc một huyên náo bất chợt.
Dấy lên tôi áp sát vào.
Cửa kính những cặp chim.
Khác trong bầy chạm nhẹ qua.
Bình Luận mới