Bài thuộc thể loại: Thơ
Hướng Dương ♦ Mưa Tháng 5 Saigon
Tôi không chọn máu không chọn màu da
Tôi không chọn tiếng mưa rơi
Giữa tôi và Saigon
Tôi vẫn giong cánh diều giữa lòng bàn tay
Giấc mơ của tôi đang làm gì
Không. giấc mơ của tôi là một ly sữa đậu nành nóng.
đêm lạnh. không đường
hè phố vắng
đôi mắt tình nhân u uẩn
Mầu áo chàm

Người ta đã lót chữ zi
Là khi người ấy bỏ đi thuận thành
Tôi đứng dưới trời lửa
nghe mình siêu hùng anh
mạch ngầm

đây phác thảo bài thơ đầu tháng
hãnh diện đề tặng con thằn lằn cụt lưỡi
con thằn lằn không cãi lại không chửi tục
Chúng tôi vẫn hạnh phúc trong thời kỳ chiến tranh

Tháng thứ sáu,
của một triều đại bất hạnh trong căn nhà bằng tiền,
trên con đường bằng tiền trong thành phố bằng tiền trong quốc gia bằng tiền, quốc gia vĩ đại bằng tiền của ta …
Sài gòn 1985

sài gòn 1985
tôi thấy rõ mình trong đoàn người ấy
tôi là thằng bé đi bộ
bằng đôi dép nhựa đứt quai
cận ngày 30 tháng tư, thì lên
phận phước gã
duỗi dài (ruột ngày 30 tháng tư đổ tháo
đặt một bên mồm
kiểu bậc thang
tháng tư. không trận và lũ cóc kèn

không có bông hoa nào nở giữa tháng tư
những trụ đèn vẫn chết ngoài đông hải
lâu rồi
ánh sáng ngư trường mê hoảng
vẫn vọng rọi suốt đầm dạ trạch
nhìn lại tháng tư ♦ âm vọng tháng tư
búa liềm nhuộm màu đỏ tươi của máu
cờ xí biểu ngữ chồng chéo ngổn ngang
tương lai chết ngợp trong cái bóng đen quá khứ
trùm khắp chụp rộng một cõi hỗn mang
Giọt nước mắt hướng dương
quyển sách sử nằm im bên lề
hôm qua ta bán bánh mì, ta là thương gia
ta trân quý lịch sử nước ta
nên hôm nay ta ngồi đây chờ giặc
Làm sao hiểu nỗi đau
chồng cầm tay vợ con
phía bên này biên giới
quay vội
làm như họ sẽ trở về sau một cuộc du hành
chờ tôi khóc tiếng khóc bên trong của đoàn tàu đi qua lòng núi
nụ cười trên mặt phật tổ
tôi vẽ một người đàn bà
thẳng đuột
thản nhiên nhìn những người đàn ông
nối bước
đi ngang đời mình.
tung tích về một giấc mơ thất truyền
Hắn đi về phía cửa sổ
và nhìn xuống đường
hàng cây dưới chân hắn như một bãi bồi nồng đượm mùi của ánh sáng và những giấc mơ còn ngái ngủ.
Ở đâu đó, những con chim bặt tiếng nhưng nỗi nhớ mong của chúng làm rộn lên những đám mây rực rỡ kéo ngang bầu trời
Thơ tuyển của Iya Kiva

Một nửa kia nói giọng cô gái anh hãm hiếp
chắc chắn, không bao giờ, không đời nào
cô ta yêu anh
cô nguyền rủa anh chết và mẹ anh
Năm bài thơ

Anh ngồi trên internet
nghiền ngẫm những trang sử rách nát.
Viết blog với bút danh “Cô gái Chechen.”
Anh bịa ra người nữ bắn tỉa này,
và giờ đây sống qua nàng.
văn phạm putin

chúng tao chỉ bắn vào mục tiêu quân sự
bệnh viện nhi đồng là mục tiêu quân sự
bệnh viện sản khoa là mục tiêu quân sự
trường học là mục tiêu quân sự
Khi viết một bài thơ về chiến tranh
Những đứa bé ở Ukraine
những đứa bé đang tuổi chơi búp bê
bây giờ đang chơi với những cái chai rỗng
chúng xếp từng cái một cạnh nhau
Nói về chiến tranh / Talk about the war
mặc dù trên hàng dậu của chúng ta
những con bồ câu nâu nhắc ta nhớ chúng đã đưa tin tức quân sự ngày xưa
maybe the blue dome should be cut
into pieces that match the colors of each nation’s flag so no fire would come from something that beautiful
Cầu nguyện | Phân hủy | Gạt tàn thuốc

xin che chắn giùm cha mẹ tôi không mất
có nhà trong lằn đạn
và sẽ không rời bỏ nó
như bỏ một ngôi mộ
tình đầu quả khó nguôi ngoai ♦ chữ – chỉ vậy!
tôi muốn dạo một vòng ngoài downtown
đi ngang viện bảo tàng hiện đại
ngang qua dải cờ 36 quốc gia trên nóc khách sạn hilton
Ukraine

Đại bác hèn hạ phản xạ ngược bạo liệt
trúng giặc đến nhà đàn bà hừng hực
quê hương còn lại quê hương tiếng thét
hơi thở còn đôi tay gương súng
Đừng Hôn Lên Trán Tôi Như Xác Chết | Do Not Kiss Me On the Forehead Like A Corpse

Anh trốn chui như phô mai trong thỏi bơ, im thít như con chuột.
Chúng tôi tóm mấy người tương tự trong ngõ hẻm, cắt đứt gốc rễ.
And he hid like cheese in butter, quietly like a mouse.
We caught people like you in the alleys, cut the roots.
Ta Bay Đi Như Hạt Bồ Công Anh / I Fly Away in the Shape of a Dandelion Seed

Mèo lăm lẳm nhìn nốt đỏ trên ngực ta / tâm điểm của chim hồng tước / làm ta phải tháo chạy như hạt bồ công anh/
They notice a red spot on my chest / like a linnet’s, / so I’m forced to take flight in the form of a dandelion seed:/
thơ Lê An Thế
Nửa đêm chữ theo tôi ra biển
rồi chìm xuống
Cái chết của một giấc mơ như thế
Cái chết của chữ như thế
Cái chết của người như thế
set fire to… ♦ mùng chín tây
ngồi trên bàn hương án mới được đặt
lên ngày thơ
tôi hô “dọn
dẹp / đừng mở quyển sách
hãy mở cánh cửa sổ!”
Bình Luận mới