Bài đã đăng của Nguyễn Đức Tùng
vịnh thái lan

Có một hòn đảo nổi tiếng vì được nhắc nhiều những năm tám mươi, nơi giam giữ hành hạ những người vượt biển, đảo Kohkra. Trong lịch sử của nó, có một giai đoạn 22 ngày đêm, 500 tên cướp biển thay nhau hãm hiếp nhiều phụ nữ nhiều lần, với 57 tàu đánh cá của Thái tham dự.
Mẹ Tôi
Tôi nhìn thấy cái chết của tôi ở nơi mẹ tôi. Tôi thấy bà ngồi đó, trên bậc cửa, buổi sáng, nhận tin dữ về tôi từ một người lạ. Mẹ tôi mảnh người, giọng …
người đi chân đất – chương 6
Chào Sri Lanka, chúng tôi đã tới.
Đã được chào đón. Một ca sĩ đã hát. Đã bị vây khổn.
Đã thoát. Chúng tôi đã đi qua đất nước Lào và Thái Lan, Mã Lai và Nam Dương
Xinh đẹp. Chúng tôi đang đi vào cánh rừng của các bạn, bên đường
người đi chân đất – chương 5
Con ngủ giấc ngàn năm của người thua cuộc
Của đứa trẻ mới ra đời, đứa trẻ chưa được ra đời
Của kẻ phạm tội chưa bao giờ được cởi trói
Con bắt đầu nhìn thấy thế giới trước khi nhìn thấy tâm hồn mình
Nhìn thấy bằng cách đứng trong sự sợ hãi, ngồi trong sự đói, đi trong nhẫn nhục
Và đi và đứng và ngồi và ý thức về thân thể như một đời sống khác
người đi chân đất – chương 4
Bạn hãy ở lại đây, sự khổ nhục này.
Hãy gọi tôi về
Sự cám dỗ này
Sự căm giận này
Đám đông này
Đó là tình yêu
người đi chân đất – chương 3
Phía người đi một mình. Đi giữa những người khác.
Bị vây hãm. Bị chia cắt. Bị lôi đi kéo lại. Bị ném lên xe.
Bạo lực đổi khác, im lặng, mưu toan, đổi chác, bắt và thả, thả và bắt,vây chặt
Buông hạt giống vào cỏ dại, người bên ngoài
người đi chân đất
Chúng ta là hiện tại. Cuộc đời không có thật phía sau
Đừng đi quá sâu vào nỗi buồn
Đi xuyên qua tan loãng, đi qua sự nông cạn nham hiểm của lòng người
Đi mãi không thôi. Buông bỏ
Lòng giận dữ. Sự khinh thường. Buông bỏ cả xót thương
Đi như sương trên cỏ. Đi như gió. Trên cánh đồng
MÃO XUYÊN, THƠ QUEER

Bao giờ cũng là sự hứng khởi, việc tìm thấy một nhà thơ mới, lắng nghe tiếng nói của người ấy. Mão Xuyên viết đã nhiều năm, nhưng đối với tôi, anh mới. Về hai …
người đi chân đất: chương 1
Đó là về bàn chân. Đó là cách bàn chân đặt xuống.
Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ.
Đó là nhịp điệu. Bước đi. Bước đi nghi ngại. Đi trong sợ hãi.
Đi trong tỉnh thức. Đi trong lương tri bị vây khổn.
Hai Truyện Cực Ngắn

1.
Một người đàn ông bị bệnh mất ngủ. Nằm xuống giường trằn trọc mãi, mắt vẫn mở. Nửa đêm về sáng, thức dậy rồi, không ngủ lại được. Đếm từ một đến một trăm, rồi …
Stanley Kunitz, nghệ thuật kể chuyện

“Con là thằng bé đêm mặc áo dài trắng
bò lom khom trên giường sỏi đá
lặng lẽ đi tìm giữa bầu trời đầy sao
chờ cho mau tới ngày tận thế.”
Mùa thu đọc thơ Đỗ Quang Nghĩa

Thơ Đỗ Quang Nghĩa bắt đầu như một cuộc trò chuyện với chính mình.Tôi nghe thấy giọng nói của anh, câu chuyện kể, sự dừng lại giữa hai câu nói, sự dừng lại giữa câu. Giọng của anh là giọng cá nhân, nhưng cũng là của một thế hệ lưu lạc, từ bỏ, săn đuổi tự do.
hình ảnh trong thơ

Thơ của Stevens ngay từ những ngày đầu tiên đã chứng tỏ một tâm hồn trưởng thành, sự vận động không ngừng của ông không phải là đi về phía trước mà là đi sâu vào thấu cõi riêng tư.
Nguyễn Viện, đã đến Phía Đông Âm Phủ

Chân của ông minh gác lên đùi ông diệm. Họ nằm hút thuốc.
Điều ấy có thể xảy ra được không? Có thể xảy ra được trong một thế giới khác, ví dụ phía đông vườn địa đàng, tên của cuốn tiểu thuyết của Steinbeck, hoặc phía đông âm phủ, nếu bạn muốn.
tháng tám

Ngày 1 tháng 8 năm 1944, Anne Frank viết dòng chữ cuối cùng trong nhật ký của cô: tôi sẽ cố gắng tìm cách để trở thành điều mà tôi muốn, người mà tôi muốn, …
người nữ trong truyện nguyễn thị minh ngọc

Khuynh hướng tiểu thuyết đương đại ngày càng coi nhẹ cốt truyện và thậm chí việc xây dựng nhân vật, tìm cách đồng hóa truyện và tiểu thuyết với các thể loại creative non- fiction, bút ký, tùy bút, tạp bút, tản văn. Đúng là truyện và tiểu thuyết có thể bỏ qua nhiều thứ, nhưng không thể bỏ qua xung đột. Đó là sự xung đột giữa hai nhân vật hoặc giữa hai lối sống hoặc giữa hai tư tưởng.
NGƯỜI KHẤT THỰC

Người khất thực dẫn tôi về đất nước. Mang tôi tới với buổi sáng có mặt trời mọc hừng trên đồng lúa, sông lượn vòng chảy ra từ núi. Tôi đi theo chân người bộ …
Đỗ Hồng Ngọc, cuộc đời đầy kinh ngạc

Thơ Đỗ Hồng Ngọc là tiếng kêu ngạc nhiên trước cuộc đời, trước hạnh phúc và đau khổ, trước giản dị tầm thường và phép lạ. Đó là tiếng kêu nghệ thuật, nên được nén lại, kiểm soát. Thơ anh là hiện hữu, cái bây giờ, sự dừng lại của khoảnh khắc.
tưởng niệm Alice Munro (1931-2024)

Ngày 13, tháng 5, năm 2024, Alice Munro qua đời ở thị trấn Port Hope, phía đông Toronto, sau mười năm bị bệnh mất trí nhớ, bệnh ung thư và tim mạch, trong sự thương …
Mùa xuân, tuyết tan

Tôi có thời gian làm việc ở thôn quê, phía Bắc, gọi là rural physician, thầy thuốc chân đất. Công việc ấy bận rộn lắm, vì phải lái xe, chứ không phải đi chân đất, qua nhiều làng mạc, thị trấn. Cái gì cũng làm, nhất là thăm trẻ em hay sản phụ tại nhà…
mộc tinh

Ngôi sao mà bạn ngắm từ trên đường phố Luân Đôn khác với ngôi sao mà bạn ngắm ở một làng quê bên sông Thạch Hãn, phía sau chuồng gà, giữa những bụi rau răm.
Nghĩ Về Ai Của Đặng Thơ Thơ
Người mẹ mất con là câu chuyện muôn đời của nhân loại. Cái chết và tình yêu, những thứ ấy không bao giờ cũ, lúc nào cũng mới ròng ròng máu huyết. Nhưng Ai của Đặng Thơ Thơ là cuốn tiểu thuyết kỳ lạ, ở đó cái chết được thay bằng sự mất tích, và sự mất tích góp phần làm nên ý nghĩa của đời sống.
Bữa Tiệc

Chúng ta có một hạnh phúc ích kỷ. Chúng ta có quyền được sống đẹp. Sự tận hưởng đời sống riêng tư, không cao mà cũng không thấp. Chúng ta là những người trung bình. Không tham lam nhưng cũng không đi tu, yêu và ghét loạn lên, nhưng lại quên ngay, dễ nổi nóng và dễ tha thứ. Bây giờ, bên bữa tiệc chúng ta nói những lời nhã nhặn về nhau, những lời tốt đẹp.
đá

Bên ngoài thành phố Las Vegas, sâu trong sa mạc Mojave khô cằn, có những hòn đá biết nói.
Thoạt tiên, đá không biết nói.
Nhưng chúng biết im lặng.
Im lặng không phải là không nói.
Im lặng …
di loan

Bạn hỏi: anh có nhớ gì về nhà thờ Di Loan ở Quảng Trị không. Nhà thờ Di Loan, hay Di Luân, nay không còn nữa, khi xây dựng gần xong, bắt đầu sử dụng, …
Nhã Ca, người đàn bà nào cũng đẹp

Tập thơ đầu tay của Nhã Ca, tên Nhã Ca Mới, ra đời năm 1964. Đó là một ra đời lừng lẫy, với Nguyên Sa đề tựa, Dương Nghiễm Mậu viết bạt, Nghiêu Đề vẽ bìa, Duy Thanh, Nguyễn Trung vẽ chân dung, Đằng Giao, Cù Nguyễn, Viên Linh phụ bản. Tập thơ được trao giải Thi ca toàn quốc…
Những năm tám mươi
Những năm tám mươi, tôi đến Canada, sau hai tuần lễ hưởng tiền trợ cấp của chính phủ, tôi lao vào cuộc sống mới, làm việc như điên để quên đi và để không ngã xuống trên đất nước xa lạ, thế rồi một ngày sau bốn tuần lễ làm việc trong một trạm đổ xăng, trong tuyết, tôi quyết định yêu nó.
Buổi Trưa Nguyễn Đình Toàn

Tôi thường đến thăm anh vào buổi trưa. Tôi đi với những người bạn khác. Chúng tôi đi theo con đường lát đá nhỏ xuyên qua bãi cỏ rộng xanh mướt, leo lên một cầu thang hẹp. Anh ở trong một căn phòng nhỏ trên lầu hai.
Bình Luận mới