Trang chính » Bài lưu trữ theo thể loại

Bài thuộc thể loại: Chuyên Đề

Bàn Tròn- Thu Phong

3.04.2014

Vậy hôn nhân và tình dục có thực sự là kẻ thù, có là điều tồi tệ nhất của phụ nữ có tham vọng? Ngoài câu hỏi của Da Màu, tôi mạn phép BBT Da Màu nêu lên câu hỏi trên với các nhà văn nữ Việt Nam trong và ngoài nước.

Tôi có đọc vài truyện ngắn của tác giả nữ Việt Nam viết về tình dục trong đó tôi chú ý nhất truyện ngắn “Bóng đè” của nhà văn Đỗ Hoàng Diệu dù yếu tố tình dục có thể không phải là chủ đề của cô.

Bàn Tròn- Trần Mộng Tú

1.04.2014

Truyện Ngắn của Alice Munro theo riêng tôi là những pho tiểu thuyết rút ngắn lại. Bà đưa độc giả vào truyện, rồi độc giả cứ lang thang trong truyện của bà và tự tìm chỗ nghỉ chân, tự tìm lấy đường ra.

Đam mê

♦ Chuyển ngữ:
1.04.2014

Khi họ thành hôn, họ sẽ có nhà bên Hồ Sabot. Không gần cha mẹ cậu quá, không xa quá. Dĩ nhiên đấy chỉ là nhà mùa hè. Thời gian còn lại họ sẽ sống nơi nào cậu làm việc. Có thể bất cứ đâu – Peru, Iraq, Lãnh thổ Tây Bắc. Grace thích thú khi nghĩ đến di chuyển – nhiều hơn là thứ cậu nói đến, với niềm tự hào ghê gớm, là “nhà của chúng ta.” Cô không cảm thấy chuyện nào là thực, nhưng cô cũng không cảm thấy ý nghĩ giúp dượng cô, hoặc sống như người đan mây của thị trấn trong chính căn nhà nơi cô đã lớn lên, là thực bao giờ.

Truyện Ngắn, Mỹ Học của Cái Vụt Qua

1.04.2014

Truyện ngắn là một con ngựa, Italo Calvino, tác giả của If on a Winter’s Night a Traveler (Nếu Một Đêm Đông Một Lữ Khách), đã nói thế, dẫn lại ý của Boccaccio. Nhịp điệu và tốc độ của con ngựa ấy tùy thuộc vào khoảng cách của nó trên đường đến đích cũng như điều kiện của mặt đất dưới chân nó.

Tổng Quát về Các Tác Phẩm của Alice Munro

31.03.2014
AM-novels_thumb.jpg

Trong những truyện về sau của Munro, ta thấy có một bản chất mà Eudora Welty (nhà văn mà Munro thừa nhận được ảnh hưởng) đã thán phục nơi William Faulkner: “tính trung thực và chuẩn xác về thế giới” hé lộ tấn hài kịch của kiếp người và cái mà Welty gọi là “nỗi khiếp đảm đi đôi với tấn hài kịch đó.”

Vài Ghi Nhận về Truyện Ngắn của Alice Munro

31.03.2014
Nam-Dao-NMH_thumb.jpg

Joyce bỏ cả ngàn trang chỉ để viết về đâu chỉ 15 phút trong não trạng một nhân vật truân trải nhiều không gian tách biệt. Vai trò của không và thời gian, theo thiển ý, không phải là cái mốc định mức ngắn và dài. Thế thì cái gì đây? Tôi nhiều lần “được’’ các tờ báo văn học đòi trích đoạn tiểu thuyết. Một trích đoạn như thế tôi coi là một truyện ngắn ….

sáng thứ sáu

18.03.2014
DC-HommageAOriana_thumb.jpg

họ cúi xuống những trang giấy
chỉ ngón tay trên những bản đồ hành quân chằng chịt
phẩy bên này quệt bên kia
có thể đếm được số người chết số người sống

Đặng Thơ Thơ – Hành trình đi tìm Bản kinh thánh cuối

7.10.2013
clip_image002_thumb.jpg

Hành trình đi tìm cái mới trong sáng tạo cũng là hành trình tìm kiếm bản kinh thánh cuối của [Đặng Thơ Thơ], nhưng làm sao ta biết bản kinh thánh nào là bản kinh cuối, cũng như sáng tạo cái đẹp không bao giờ dừng ….

Đốm lửa, cơn gió và khoé nhìn của Nguyễn Xuân Hoàng

27.09.2013
TTT-KhoeNhinNXH_thumb.jpg

Từ một cuộc điện đàm giọng anh Hoàng chập chùng, nhẹ và mỏng như mây, tôi đang nói chuyện với “Người đi trên mây” có mái tóc bồng trải cụm rừng trắng ra vũ trụ. Tôi nhắc nhở đến những sáng tác của anh, có lẽ tôi gợi anh trôi về lãng đãng đại dương ký ức.

Tự Lực Văn Đoàn và phong trào Thơ Mới

25.09.2013
clip_image002_thumb.jpg

Tự Lực Văn Đoàn đã đóng góp một cách rất đáng kể vào phong trào Thơ Mới, 1932-1945. Nếu không có Tự Lực Văn Đoàn, phong trào Thơ Mới chắc cũng sẽ thành công, nhưng không thể nhanh và rực rỡ như chúng ta đã thấy.

Ghi chú thơ Nguyễn Xuân Hoàng

23.09.2013

Biển, nghe không? Biển, nghe không?
Lạnh mênh mông! Lạnh mênh mông!
Dấu hỏi xanh dấu than trắng
Câu trả lời: Sóng như bông!!!

Ngày tháng cũ

18.09.2013

Buổi học đầu tiên, NXH tới trễ. Chiếc lambretta của anh dựng nghiêng trên cái lối đi xi măng rồi anh sà vào chỗ tôi ngồi ở ngay cuối lớp. Sẵn giấy trắng cho học viên trên bàn, anh rút chiếc bút nguyên tử vẽ nguệch ngoạc những hình kỷ hà rồi chắc là tiện tay, anh viết lên giấy mấy chữ Tôi là Nguyễn Xuân Hoàng.

chút duyên giao ngộ cùng Nguyễn Xuân Hoàng

10.09.2013

Và từ tri ngộ đậm sâu đó, hơn mười năm sau, tôi thử thách mình, dịch bài thơ Nụ Hôn của ông qua tiếng Anh, và gửi tặng chính tác giả…

Nhớ anh, tôi đi tìm những trang sách

2.09.2013
Dang-Mai-Lan_thumb.jpg

[N]hớ lại cái “ghê” trong truyện ngắn “Dưới Tàng Cây Trứng Cá” của thầy mà đám học trò bàn tán, tôi tìm đọc lại và phì cười. Truyện nói về một nhân vật nam, khi nhìn thấy cô bạn gái đang ngồi giặt quần áo, có những thứ đồ lót đã làm anh nhớ lại những lúc anh vò nát chúng trong tay. Đúng là tuổi học trò, và những tiểu thư còn thích ô mai. Ghê là phải!

cuộc trần ai

2.09.2013
Henri-Matisse-The-Piano-Lesson1_thumb.jpg

vui chi một cõi tạm
buồn gì một đời trôi
trăng tròn hay trăng khuyết
đù ỏa cuộc trần ai

Chuyên Đề Nguyễn Xuân Hoàng: Tổng Kết 19.8 – 2.9.2013

1.09.2013
Storm-photograph-Nguyen-Hoang-Hiep-Sony-World-Photography-Award-2013_thumb.jpg

 

 
Để kết thúc chuyên đề Nguyễn Xuân Hoàng, Da Màu chọn bức ảnh tựa đề “Bão” (Storm) trên đây của Nguyễn Hoàng Hiệp, nhiếp ảnh gia Việt Nam đoạt giải nhất ở thể loại Đề …

Nguyễn Xuân Hoàng: “Kiểu cách mà hững hờ”

1.09.2013
vophien-tranh-Dinh-Cuong_thumb.jpg

Chỗ đáng tiếc là chính tác giả cản trở chúng ta: ông đánh lạc hướng của truyện bằng cái nhan đề; nhan đề không đả động đến Diệp, tác giả truất phế Diệp. Tác giả là chúa tể, thân phận mỗi nhân vật là do ông định. Dù cho độc giả có chọn Diệp làm cái cốt tủy của truyện thì ở đây ta không hề gặp sự đồng tình sốt sắng của tác giả.

Huyền thoại Cây Sồi Già và Người Đàn Ông Duy Nhất

1.09.2013
TC-CaySoi-10_thumb.jpg

[T]rên thân những cành nhánh ấy của cây Sồi còn sót lại một gã trai trẻ đang bị đu đưa như một con sóc, là kẻ sống sót duy nhất vì nhờ không chịu nổi cơn đói, hắn đã lặng lẽ leo lên để phỗng tay trên những quả sồi ít ỏi trong lúc đồng bọn đang còn bùm xúm bàn tán tìm cách nào để sống cho những ngày mai rất mù mịt.

Một người ngồi trong ghế bành

31.08.2013

Nhưng liền ngay khi đó tiếng cười của nàng chợt tắt sau câu nói và mắt Diệp mở lớn ngạc nhiên hướng về chiếc ghế bằng da màu đỏ. Một người đàn ông đã ngồi trong ấy tự bao giờ.
Thức ăn đã mang lên và tôi bắt đầu bữa cơm tối một mình.

Nửa Đường

31.08.2013
corfe-castle-dorset_thumb.jpg

Anh Hoàng … bảo mày nên cho truyện chấm dứt lúc nhân vật nữ lên máy bay về lại nhà. “Để độc giả thử tìm lấy đoạn kết cho chính mình.” Tất nhiên là mày không chịu, không thể để độc giả làm hỏng giấc mơ của mày …. Không lâu sau đó, đến phiên mày hối hận!

một cái gì rất nguyễn xuân hoàng: sổ tay

30.08.2013
peter-quinn-little-blue-notebook_thumb.jpg

Các bạn ạ, nhớ Nguyễn Xuân Hoàng, cách hay nhất là tìm đọc lại Sổ Tay. Ở đó, ta luôn bắt gặp một NXH rất người, rất thân, rất bạn bè, rất văn chương. Một nhân vật luôn luôn có mặt ở đâu đó, thân tình và ấm áp, một kẻ rất như mọi người nhưng lại rất không giống bất cứ ai.

Sổ Tay Nguyễn Xuân Hoàng: Em bé đứng chờ xe ở ngã tư ♦ Người bạn thân cũ, mùa Hè ♦ Cơn gió sau một cái chết

30.08.2013
Sally-Mann-little-girl_thumb.jpg

Ðứa con gái nhỏ của tôi mấy hôm nay đã bắt đầu đi làm mùa hè ở một tiệm trợt pa-tin trong thương xá của thành phố. Nó tìm cách chứng minh là nó có khả năng lao động, nhưng nó chưa biết giá trị mà nó thu nhập được từ mồ hôi của nó. Nó chưa biết giá trị của tình yêu mà tôi cho nó.

Một chặng đường văn chương

29.08.2013
NXH-KeTaDao-bia_thumb.jpg

Sau “Khu Rừng Hực Lửa”, một truyện vừa gây nhiều tiếng vang trong giới yêu thích văn chương, tiểu thuyết “Kẻ Tà Ðạo” là tác phẩm thành công rộng rãi của ông, ấn hành năm 1973. Quyển truyện là một phim bản linh động kể lại sinh hoạt của giới trẻ, giới văn thi sĩ và chính trị gia Sài gòn vào cuối thập niên 1960…

Đã mười ba năm, hơn?

29.08.2013
TapChiVan42_thumb.jpg

Thế hệ trước hẳn sẽ nhặt ra những gai nhọn mả thế hệ sau khi nhìn ra, một là tránh bước. Hai là đạp bừa vào đó để tự thân chứng nghiệm vết thương. Mình tin, anh Nguyễn Xuân Hoàng sẽ sẵn lòng truyền đạt những vấp ngã mà anh từng gặp phải, nếu ngồi trong một khung cảnh khác.

như cây cối

29.08.2013

Anh đã đốt sạch bản thảo cuốn cuối, thực tiếc
thời bụi và rác, của ẩn dụ lẫn nguyên mẫu hiện thực, nguyên vẫn tự truyện
tôi đi qua phố ấy Phạm Ngũ Lão một khách ba lô
những lầu đài của giai cấp mới

Nguyễn-Xuân Hoàng cho tôi….

28.08.2013

Rất thú vị đọc Nguyễn-Xuân Hoàng, cái thú vị của một người thợ lặn đáy biển được mùa ngọc trai, cái thú vị của một người xem trận đấu của hai đội bóng nhà nghề tranh đoạt giải thưởng. Tôi là người mê bóng đá nhất thế gian. Khi đọc Nguyễn-Xuân Hoàng nửa chừng tôi nghỉ xả hơi để xem đội Tây Ban Nha…

Bạn và rác

28.08.2013

Chúng tôi, những người ngồi với nhau giữa quán thành phố mang tên Cái Chùa/La Pagode, có người gọi “nơi ấy tụ họp các quần tinh lộng lẫy trong thế hệ văn chương khai phóng”, bên những ly cà phê, những tách trà nóng hổi sớm mai, nói chuyện văn chương. Phùng, Nhật, Tâm, Thăng, những gã…

Lời viết gởi Nguyễn Xuân Hoàng

28.08.2013

này bạn văn xưa
còn không những nét dao trên đá
về số phận. của một người. một đời
và đốm lửa

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)