Bài đã đăng của Vương Ngọc Minh
Nguyên quán Hà Tiên. Sinh tại Sài Gòn. Vượt biên năm 1980 (thế kỷ trước) bằng đường bộ. Nhập quốc tịch Mỹ và thề chọn Hoa Kỳ làm quê hương thứ hai. Hiện sống thơ thẩn, vẽ vời ở San Francisco. [Hình do Ưu Đàm chụp]
cận ngày 30 tháng tư, thì lên
phận phước gã
duỗi dài (ruột ngày 30 tháng tư đổ tháo
đặt một bên mồm
kiểu bậc thang
nụ cười trên mặt phật tổ
tôi vẽ một người đàn bà
thẳng đuột
thản nhiên nhìn những người đàn ông
nối bước
đi ngang đời mình.
tình đầu quả khó nguôi ngoai ♦ chữ – chỉ vậy!
tôi muốn dạo một vòng ngoài downtown
đi ngang viện bảo tàng hiện đại
ngang qua dải cờ 36 quốc gia trên nóc khách sạn hilton
set fire to… ♦ mùng chín tây
ngồi trên bàn hương án mới được đặt
lên ngày thơ
tôi hô “dọn
dẹp / đừng mở quyển sách
hãy mở cánh cửa sổ!”
Song Thất Lục Bát – tập thơ Vương Ngọc Minh

Song Thất Lục Bát
tập thơ Vương Ngọc Minh
Ngoài Giờ xuất bản tại Hoa Kỳ, 2020
không đề
kề bên bàn phím chữ
tôi nhìn bàn phím chữ tự biến thành chim ưng
mang trên thân bộ lông hồng
và hiện có một cuộc đời hẳn hoi- thử
truy về sau
con cái!
không phải kịch bản nào
về nước
đều phổ quát – chưa bao giờ
tôi nói với ai “goodfuck
with the google!” tại sao?
hình thức thứ tư

ngay khi đấy giả như
bỗng có phép mầu tôi
biến- tiếng ken két của
vòng quay luân hồi vang
vang ai yếu bóng vía
tưởng tiếng các mảnh kim
loại từ cái thành ngữ
truyện chớp giữa tháng năm

LTS: Có lẽ một số độc giả khi đọc truyện này sẽ không hiểu vì sao Da Màu đăng truyện này. Có lẽ chúng tôi thấy thú vị khi nhìn được những ý tưởng chạy …
bài giãn cách (xã hội!) thứ hai mươi tám
em báo tôi hay giờ đã tuyệt đối yên tĩnh
em có thể nghe giọng thái thanh từ lửa bếp
mỗi chiều
giản dị – trong đáy mắt em cây sồi già
ngọn đèn leo lét
cùng đồng vọng những bàn chân đồng loạt cất bước
bài tình xuân 2020!
ở đời vẫn thói thường cả đấy
chuyện bối rối/chỉ thấy khi rầu
một cách kịch tính mối sầu
đeo đẵng anh ta cơ cầu, hai vai
cố làm sao bao người xăng xái
nom – anh ta táy máy liên hồi
điều đấy cho thấy bãi bồi
tách biệt, với nhân thế (ngồi chỗ riêng
giữa mùa dịch dã
cấp phổ thông!) suốt thời
trịnh/nguyễn phân tranh
cái thời đầy cuồng vọng
chó má tôi đang thấm
Đúng mười bốn ngày tự cách ly
tôi già/lão, mỗi ngày cứ hú
dụng cảm xúc đầy thú tính, bày
trên ngôn ngữ tất nhiên dày
ảo diệu, khó hiểu. làm mày mặt luôn
Te Amo
tôi phát hồi tưởng lại tiếng đạp
máy may
thời gian bấy giờ chỗ ngã tư bến vân đồn & cầu dừa
má ẵm tôi còn đỏ hỏn
sự kiến tạo cái mới (the view)

máu tự hào đểu
khiến trách nhiệm buộc tu từ hết
đồng thời
nhận cái cách thản nhiên
từ thiên hạ nấp vào mặt nạ phê phán
(chuyện chụp& chép.) chúa nhật,

Quả là, dần dà tôi chẳng còn ý thức gì nhiều, nhất là, về mảng thời gian, tôi nhận thấy, mình càng ngày càng tỏ không mấy quan tâm tới thời gian …
ngày 10 tháng 6

có cảm tưởng mấy tay ủy viên bộ chính trị
(đều là bóng ma!) đang đi đi
lại lại
phía sau / trên đầu
những người biểu tình
Thơ hôm nay

trí nhớ lau gương mặt tôi hết mọi vàng vọt
bầy chim sơn ca là ý tưởng
không thể mang sánh cái dự luật đặc khu kinh tế
thị phồn
Tự sự của chiếc môi

tranh Vương Ngọc Minh
Tự Sự Chiếc Môi Tháng Tư- 2018- 36inx 48in.
những ngày giữa tháng tư, tôi đã quên bẵng đi là kể từ cái ngày có chuyện chụp & chép này, cô …
Kẻ không thể nhịn thơ
hư vô- hệt miếng vảy cá
lượn dập dềnh
ánh mắt tôi cứ đảo (nhìn!) theo
ý nghĩ thì nhấp nhô
nhớ nội!
ông tổ nhà tôi khá học thức
ai đến nhà
căn nhà rộng thênh thang (ông đều rót cho cốc trà!)
đấy là khoảng thời gian tôi còn ở cùng cô vợ thứ
Bảy chữ, kí, gửi
hình dung về sau tôi- vật tế
khiến thơ cũng làm nên lịch sử
với giấy bút chiếc bàn cái ghế
chữ nghĩa và bất tận bỉ thử
Tiền Giáng Sinh
suốt mùa đông cái nắm vặn cửa
có liên quan mật thiết với nhịp mạch tim tôi
đập
đừng ai cắc cớ vặn nắm cửa vào tối 24
Làm nên bài thơ
nàng đứng tựa sát vào cạnh bàn
giơ tay có thể chạm mặt tôi
ôi cha
tuyền mùi quá vãng cũ kĩ
Ngày thư viện ♦ Tháng Mười lễ ma
chuyện ghê gớm muốn nói
ở đây- là- sau hơn hai mươi năm rồi
ngắm cô vẫn trẻ
đặc biệt tranh luận rất dữ
Thơ tình (sau Vietnam War)
đợi người ta đứng lần khân
vốc tàn tro trút lên ân nghĩa mù
mỗi lóng tay xăm mối thù
ngươi ở đâu mà thiên thu còn rền
Bình Luận mới