Bài đã đăng của Vương Ngọc Minh
Nguyên quán Hà Tiên. Sinh tại Sài Gòn. Vượt biên năm 1980 (thế kỷ trước) bằng đường bộ. Nhập quốc tịch Mỹ và thề chọn Hoa Kỳ làm quê hương thứ hai. Hiện sống thơ thẩn, vẽ vời ở San Francisco. [Hình do Ưu Đàm chụp]
Đồng thiếp

Tôi quẫy một cái
thực mạnh
mồ hôi tuôn dầm dề
ả cắn nát bả vai bên trái
cờ đỏ sao vàng được kéo lên ngoài tiền đình thành phố san francisco
thứ ba ngay sau lễ lao động mỹ
ba giây sau
ánh sáng đỏ trên đầu điện thoại
nhấp nháy
biết nam đang gửi tin nhắn
tôi cột chặt dây giày / sẵn sàng hệt tay
thử vận
cái mạng (cũng
chẳng nhiều việc để làm!) tuy nhiên
phải khẳng định đã
được cầu chứng (không từ hồ)
cho dẫu ở đâu chăng nữa
biển đỏ và cái chết đen của cá

Biển đỏ và cái chết đen của cá (5/2016) bột màu, cát, giấy, keo trên bìa cứng 10 x 16in
Vương Ngọc Minh: Không Bán Rẻ Linh Hồn
Ya, bây giờ, cái gọi nền văn học, cho là của chung Việt Nam, bao gồm cả mảng văn học mấy mươi năm của miền Nam, trước 1975, theo tôi thấy, chúng ta nên tháo gỡ hẳn, cái mảng đấy ra, để riêng, để chung tội cho nó, còn, nguyên cái gọi nền văn học Việt Nam, ở miền Bắc, từ trước và sau 1975, nó vốn, luôn luôn bị ràng buộc, thủ dâm, thiển ý, thôi, chúng ta, hãy để cho bị ràng buộc, thủ dâm,
tuồng * tiếng rên của cội
người trò còn đang hỏi người thầy “tại sao thầy ưa mày
mò . . .” khi đó người thầy ngủ gật
chiếc mành cửa sổ bị gió giập tạo ra thứ âm thanh
nghe như tiếng lúa rơi vào chén sành
sự ấy * chiêm bao
tôi nói “thử
cứ hiểu đây chuyện bịa
đặt- của thi ca- nhé
hãy tin tôi
mọi con rối đều cấn thai được
trên dòng sử việt
chân dung người đàn bà từng ở với cuộc hôn nhân viên mãn * làm thế nào giết chết một kẻ không bao giờ ngủ được

đấy lí do hễ thấy tôi lũ đà điểu cắm đầu xuống cát
tôi cẩn thận ghi chép lại cự li từng cú phóng của chúng
phải chờ cho đến hoàng hôn biển mới cất tiếng hát
về bày bột chiên ra trước ban bí thư (bọn thánh vật- ban bệ) cúng
Ngày đi
gã ném vỏ
lon coke vô sọt rác (nền chính trị ở việt nam
bốn mươi năm nay
chả có gì thay đổi- vẫn độc tôn lãnh đạo
Vương Ngọc Minh – Mở Chữ, tập thơ tân hình thức (2016)

Liên lạc: Tân Hình Thức Publishing Club baogiaytanhinhthuc@yahoo.com 714- 654- 6855
.
Nghĩ Về Cái Chết!

phải đợi cho tới ông đinh
cường chết mới nhận ra nọ
nay tôi cũng chỉ thứ vai
phụ liền tranh thủ trong lúc
Yeah! Không còn nhiều thời gian đâu!

tôi quả đã hết cơ may
đánh chén
với một mẻ chữ mới
cùng người làm thơ vừa bị bắt
Đã tháng Mười Hai
tôi thắt các cột đèn lại
đi
phía đuôi mắt- khuôn mặt- một mùa thu vừa bội thu
tôi lo khủng bố
Mới thơ
ôi! ước cấp kì đôi cánh mọc
trên lưng- là tôi bay ôm bầu rượu lìa cõi ô trọc
và cô- ở đây
như cái cớ trắng da dài tóc
Bình Luận mới