Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

chờ trưa

 

 

 

ở biển tôi đợi em dưới chùm
hoa lồng đèn úp mặt xuống con
đường phía trước nom sẽ dẫn mút
mắt em ra cửa biển thì dưới

vòm các cây maple trong thành
phố từng bóng chúng cư và vong
cấu thành những con cua càng lớn
bò lổn ngổn theo bóng tôi về

phía nam nỗi thổn thức vừa ẩn
đã tượng hình một khúc sông đẫm
mộng và nó bám riết lấy ta
hãy chạy đi đừng để tị nạnh

xoi mói kí ức lúc em nói
chả có sinh lộ nào hòng cho
ta thoát đâu – tôi nhìn thấy màu
xám xác chồn trên hồi kinh sớm

tối / thoắt cái tôi lượn quanh dưới
khu phố chính nhằm bữa em báo
vừa sạch kì (tôi lại có cuộc
hẹn gặp bồ đề đạt ma trên

cánh đồng lạnh!) nơi các con cháu
của thế hệ thứ hai / thứ ba
sau chiến tranh hội tụ với mâu
thuẫn gay gắt lũ kên kên xù

màu phản chiến xưa tôi nghe bước
chân em lần hướng con gió nóng
đang thổi sát sàn sạt mặt biển
thực là thực ảo khôn lường ngày

mẹ sinh em vì lo sẽ bị
máng mặt nạ khi chưa kịp khóc
mẹ bảo “kẻ nào nói dối sẽ
gắn với cái chết đời đời!” ngày

hôm đó thật dài em sập cửa
sổ tránh nắng một đời tôi rồi
cũng xong em cũng tợ mưa sa
đứng bên rìa mép nước tôi đợi

em cô đọng!

 

 

 

.

bài đã đăng của Vương Ngọc Minh

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)