nhiều bận chả hiểu?
cứ dấy trong đầu cái ý nghĩ- rằng
(có lúc)
có thể
tôi đã sống một cách hết sức xa (lạ) với lũ chữ việt
với 24 chữ quốc ngữ
ông tổ nhà tôi khá học thức
ai đến nhà
căn nhà rộng thênh thang (ông đều rót cho cốc trà!)
đấy là khoảng thời gian tôi còn ở cùng cô vợ thứ
với đám con cái
nhưng
thực ra- cả trong những đêm trường
cô quạnh
cái ý nghĩ đã (có lúc!)
có thể tôi sống khá xa (lạ) với lũ chữ việt
với 24 chữ quốc ngữ
cứ dấy lên (trôi dạt!) trong đầu
cố xua cái ý nghĩ
như thế tôi thốt
kêu- bao bận “chà chà
xin lỗi
tôi còn phải đi xem vợ (con!) hiện làm gì?”
ông tổ nhà tôi
trước khi rạng sang
tiếng gà vừa báo hiệu bình minh
trong căn nhà rộng thênh thang
(nên nhớ!) bấy giờ nhân loại hãy còn thiếp ngủ
ngon lành
ông chậm rãi nắm chắc hai nắm đấm
đứng thẳng chào
đón
các dấu hiệu ánh sáng đầu tiên
của ban mai
(từ vựng)
để
từ các nốt nhạc
nơi bài ca của chim chóc đang cất lên ngoài non
ông gục xuống ân hận
mãi- do ngồi quá lâu ở hải ngoại
tôi lặng lẽ nhấc (di dời!) các chướng ngại vật
lấp
sao chừa chỉ vừa đủ lối cho mình
thực sự áo choàng
bước vào (vương quốc!) 24 chữ quốc ngữ
ôi kì lạ làm sao…
.