tôi đã gặp thiên thần
mặt gã rỗ
hoa
ưa càm ràm- và
cho tôi hay đêm buông gã đánh xe
đi chốn phồn hoa
ngày nay
e kí ức em bị xé
– thủng
do gã thiên thần cho biết
điều tiên quyết- kí ức
phải bị xé
thủng
quái!
tôi lần từ tiếng cười khanh khách
của cú vọ
ra chuyện
chúng chỉ ngủ ngày
khuya
– thức trong sâu
tối
nửa mảng đen con ngươi em
nhuốm
lạnh tanh (một phần
bởi tính chất ngủ ngày của cú vọ!)
bây giờ
mỗi phút- hàng trăm hàm răng
nanh nọc
từ ảo vọng
– chìa
kêu
réo
hãy nạm ngọc tím
mỗi chân răng
cho chúng diễu hành cùng giấc mơ
với cái cười mũi
nơi vòm miệng
tôi bảo đấy chả phải chuyện
vô lí (kể cả mong mỏi
chuyện
em đái lên tôi!)
ôi chao- mưa
dường muốn xóa luôn bờ bến
tụ
lúc bóng xế
hiện đứng (lộ) giữa lô xô
đười ươi
lông trắng
ngó hướng nào(!) tôi
cũng phát nhún nhẩy (quả
hết sức đơn độc
tồi tệ!)
đêm cứ giương chiếc miệng
trống hoác
hát
ngọn đèn vàng thì- quăng
thứ ánh sáng
sắc hơn dao cạo
cứa
cặp mắt cá chân tới tuôn lệ
– chỉ
về
tuổi tên mới sạch được (số
má
đeo đẳng!)
ai nói- lũ gió- giờ
nấc
thành tiếng cười khô
cớ chi mãi đòi giết
tróc
em ơi!
hãy nằm trên tôi
đi- may- kí ức
sẽ xanh lại
hãy
cuộn vào đời này (chỉ đời này!) hơi ấm
sẽ quấn hai ta!
.