.. tặng phạm việt cường.
thức dậy
cứ
chốc tôi hóa cá
một con cá đông tây sờ sờ giữa giường
chốc lại
hóa bàn phím chữ/ một cảnh trong phim
naker lunch (được chuyển thể
từ tiểu thuyết của William S. Burroughs!)
dợn qua đầu
thử cho tay
gõ lên mặt chữ / ơ hay
tiếng chữ vận hành nghe tợ tiếng máy
giặt đồ “rầm rì”
tôi rón rén bỏ xuống tầng hầm chúng cư
vâng- các máy ở phòng giặt
đều đang chạy
cảm thấy an tâm
phần nào
hết lúng túng
tất
hết phải đứng lên
hoặc ngồi xuống
tôi đặt mình nằm xuống
sàn buồng (có lẽ
chỉ để hóng!)
do biết rõ quá khứ
con cá giờ giống tương lai/ người cất
giữ
số phận
lui lại
kề bên bàn phím chữ
tôi nhìn bàn phím chữ tự biến thành chim ưng
mang trên thân bộ lông hồng
và hiện có một cuộc đời hẳn hoi- thử
truy về sau
chim ưng lớn bằng tivi 42 in
khung màn hình to xấp xỉ
trang báo/ mạng
hai mắt chim ưng
(có thể gấp làm tư
làn!)
mỗi con mắt mở lộ
rõ
trách nhiệm- vâng
trách nhiệm
của kẻ chí lớn
e
– thành người khác
(do sơ sót chi đó!)
tôi rút ruột
quýnh quáng / quýnh quáng
tới độ đổ xuống lịch sử
thời cuộc giống đống rác
dựng cao hơn núi
chả chút hư cấu
tôi được đặt
vào bảo tàng viện
nghệ thuật đương đại
may
– chẳng ai chứng kiến
hiện thân
đang là khối u (phi vật thể
tàn nhẫn) mỗi
khắc
trôi ngang
toàn khối u dợn sắc đỏ
phỉ chí
phản ứng lại sắc thái
quạnh quẽ
khối u tự động biến ra chiếc laptop
(loại hình thức phi vật thể
khác!)
quan sát màn hình laptop
từng tràng ho khục khục/ phát ra
mùi (nơi cuống họng
laptop
bốc rợp trí nhớ đời thường!)
quả nhiên
tôi được kể chẳng khác tiểu tiết
nơi mắc xích tấn tuồng da màu
ghi chú- xét nên
tự tước vai
thay da hòng kể từ nay vĩnh viễn
thôi diễn!
..
vương ngọc minh.