tôi rấn sâu thêm nàng
rú lên cùng lúc kêu
“ôi . . . chúa tôi!” và hơi
thở cực hổn hển đứt
đoạn bấy giờ chả khách
quan chủ quan ở đây
có hơi phân tâm(!) tôi
biết ra- nàng theo đạo
của chúa ki-tô định
bụng sẽ hỏi xem sao
lại kêu chúa khi tôi
rấn sâu thêm rồi không
hề khách quan chủ quan
ở đây do cuộc sống
bây giờ người ma chung
đụng lẫn lộn thực giả
tôi quên bẵng ý định
ấy đi bữa giờ- mỗi
khi tôi rấn sâu thêm
nàng hết còn kêu “ôi . . .
chúa tôi!” hơi thở giảm
hổn hển đứt đoạn một
cách đáng kể lập tức
nhớ lại ý định muốn
hỏi xem sao phải kêu
chúa mấy bận trước mỗi
khi tôi rấn sâu thêm
và đồng thời chả khách
quan chủ quan ở đây
nãy ý định mới là
sẽ hỏi xem nàng còn
theo đạo của chúa ki-
tô!
.