Bài thuộc thể loại: Ký
Lịch sử của Nhiếp Ảnh Đồng Tính

Viện Bảo Tàng The Getty toạ lạc tại thành phố Los Angeles, CA, USA. đã tổ chức một buổi triển lãm hy hữu kéo dài từ tháng 6 đến 28 tháng 9 năm nay, 2025.
Buổi …
KHOẢNG CÁCH ĐƯỜNG CÔNG LÝ VÀ BỆNH THƯƠNG HÀN CUẢ TUỔI THƠ NHƯỢC TIỂU

Tên nó cũng phải có dấu nặng như tên tôi. “Nguyện”? Nếu “Nguyện” là mong ước, thì “Vịnh” là biề̉u tượng để so sánh qua ngôn ngữ của thơ — Vịnh là the process of affiliation giữa hình ảnh và ngôn ngữ. Vịnh nối hình ảnh của ngôn ngữ với vật thể. Có lẽ tôi chỉ muốn thằng bé ốm thương hàn trong ký ức của tôi mang tên Vịnh chứ không thề là Vinh hay Vĩnh
tại sao chúng tôi vẫn nắm chặt điện thoại và tiếp tục thu hình

Chúng tôi ghi lại để phản đối việc mô tả dân tộc chúng tôi thuộc hạng bất xứng, nếu không muốn nói là phi nhân, theo lời của cái gọi là phương tiện truyền thông “khách quan” phương Tây, dù họ gần như không nói được tên chúng tôi và không kể được câu chuyện của chúng tôi.
Năm mươi năm nhìn lại
Một nửa thế kỷ đã trôi qua. Năm mươi năm không phải là một thời gian ngắn, đã bao thăng trầm trải qua trong một đời người nhưng tại sao chúng ta không bao giờ …
Đài VOA Và Tôi
Ngày thứ bảy 15/3/2025 vừa qua, các nhân viên làm việc cho các đài phát thanh Tiếng Nói Hoa Kỳ VOA và đài Á châu Tự Do RFA khi tới sở đã nhận được lệnh …
Bèo Mây
Nhớ Ân, Khánh, Oanh.
The Snow of Kilimanjaro (Tuyết Trên Đỉnh Kilimanjaro) của Hemingway là một truyện ngắn đặc sắc. Cùng với những hồi ức của một nhân vật, một nhà văn, sống sôi nổi, thích …
Trò chuyện với ChatGPT về nhà văn Quỳnh Dao

BBT: Trong tinh thần cổ xúy tiếng Việt trong sáng, bài viết này có kèm theo một số đề nghị của Ban Biên Tập Da Màu về cách dùng từ ngữ và cú pháp tiếng …
Thu năm nào?

Vùng đồi Skyline, thuộc Công Viên Quốc Gia Shenandoah, tiểu bang Virginia, là nơi nổi tiếng có lá vàng đẹp nhất vào mùa thu. Trước đây, cứ vào khoảng giữa tháng 10, vào những ngày đỉnh của lá vàng, vợ chồng tôi về nghỉ ở vùng này…
NGƯỜI KHẤT THỰC

Người khất thực dẫn tôi về đất nước. Mang tôi tới với buổi sáng có mặt trời mọc hừng trên đồng lúa, sông lượn vòng chảy ra từ núi. Tôi đi theo chân người bộ …
Giáng Sinh Hè Quý Sửu

Chuyến đi Đà Lạt năm Quý Sửu, lúc tôi 11 tuổi, không phải là một chuyến du hành lý tưởng, nhưng nó là điềm báo trước —thế giới hạn hẹp của tôi, căn nhà đường Cao Đạt gần Chợ Lớn, không khí oi bức của thành phố Sàigòn, cảm giác hồi hộp thường xuyên về đời sống, bỗng dưng như được giải tỏa: tôi nhận thức được một khí hậu, hoàn cảnh khác—không hẳn là hoàn hảo—nhưng cũng có những nét diễm ảo khó quên.
Gặp Lại Thụy Khuê

Đọc Thụy Khuê đã lâu, hình dung của tôi về bà là một người đàn bà có chất giọng nhẹ nhàng, sưởi ấm cho những trang văn nhưng tính khó và kỹ như cách bà viết phê bình, một câu không để vụng, một dấu một chữ không viết sai. Lúc cửa xe mở ra, nhìn vào, trước mặt tôi là một người nhỏ bé, ngồi nép ở ghế sau…
Nhã Ca viết về Nguyễn Trung

Anh chành họa sĩ nam kỳ dễ thương của chúng tôi, không dè lại mang thân làm rể một danh gia Bắc Kỳ. Anh em nhà vợ đều tài hoa xuất chúng, học giỏi, hát hay, có người là cầm thủ nổi tiếng thế giới. Năm 1975, cả nhà vợ di tản. Riêng Trung lắc đầu.
Thơ Thẩn Trăng Chơi

Đây có được gọi Chuyện Tình của Ông Nội không khi tình yêu chỉ còn một phía, dù Phía Kia đã từng có con với Phía Này và sau khi chia tay nhau, cả hai …
Nhật ký Tham dự Gian hàng Hội ta

Tháng giêng là tháng ăn chơi
Tháng hai tham dự lời mời Tết Ta …
Tôi được đọc lời mời chung của Diễn Đàn Da Màu: Da Màu sẽ tham gia Hội Chợ Tết thành phố …
nỗi huế- kỳ cuối: vực thẳm tháng 4

Cũng là một trong những khuôn mặt tham gia trong phong trào đô thị Huế trước 1975, Trần Hoàng Phố – một người tôi biết khá rõ nhưng không thân -, về sau này, chọn …
nỗi huế- kỳ 8: nhân vật- Bửu Chỉ, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đính/Trần Vàng Sao, Lê Văn Hảo

Đêm đó, tôi được biết một Phùng Quán nhiệt thành, một Bửu Ý thẳng thắng và một Hoàng Phủ Ngọc Tường vô cùng cực đoan, khăng khăng bênh vực chế độ và sự chọn lựa của mình không gì lay chuyển nổi. Hình ảnh của Hoàng Phủ Ngọc Tường khiến tôi rút ra một kết luận bất ngờ. Xu hướng cực đoan cung cấp cho con người một đặc tính lạ lùng: hiên ngang, thách đố với thế lực này để lại hoàn toàn bị khuất phục trước một thế lực khác!
nỗi huế- kỳ 7: Nhân Vật- Ngô Kha, Chu Sơn

Ngay sau ngày Hiệp Định Paris ký kết đầu năm 1973, gặp ông tại quán cà phê Tôn, giữa đám bạn bè đủ loại, ông hào hứng nói chuyện hòa bình và rồi, sang sảng đọc “Trường ca hòa bình”. Tôi nói nhỏ với ông, “Nói nhiều không tốt, anh nên cẩn thận giữ mình.” Ngô Kha cười ha hả, bảo “Ông đúng là vẩn vơ, hòa bình rồi, làm gì có chuyện bắt bớ tù đày mà sợ.” Có lẽ ông thành thật tin như vậy. Nhưng chỉ ít ngày sau đó, ông bị bắt và không bao giờ về nữa.
Nỗi Huế- Những “Con Ngựa Thành Troy”

Những “con ngựa thành Troy”[1]
“Phong trào đô thị” (Huế) là nhóm chữ …
Nỗi Huế- kỳ 5: Tôi
Đó là đêm đầu tiên trong 176 đêm tôi bị biệt giam nơi căn phòng đổ nát này của đền Văn Thánh để “tẩy não” trước khi được chính thức chuyển sang trại tù khổ sai Bình Điền, hơi giam giữ hàng ngàn sĩ quan quân đội, cán bộ và nhân viên dân chính VNCH, nhiều năm tháng sau đó. Đêm đó có lẽ là đêm dài nhất trong cuộc đời tôi. Sau đó thì đêm nối đêm, trong bóng tối, tôi chờ đợi tiếng chuông để lấy lại thăng bằng sau khi trải qua những ngày nối ngày căng thẳng đương đầu với những cuộc thẩm vấn liên tu bất tận
Nỗi Huế- Nhiễu Nhương (kỳ 4)
Cộng sản vào, miền Nam lộn ngược. Huế đánh mất mình.
Một trong những đặc tính cộng sản: kiêu ngạo. Đôi khi là thứ kiêu ngạo mang tính cách thần thoại trong các truyện tiên, thánh …
Con đường

Cố thi sĩ Du Tử Lê cho rằng Nguyễn Đình Toàn là “người tình không chân dung” của rất nhiều nữ thính giả. Điều này không sai. Bao nhiêu người nữ như tôi đã hạnh phúc với những đêm khuya, nghe tiếng nói ấm áp và thổn thức cùng ông…
Mưa Hà Nội

Tôi mong, tôi ước ao tìm cho ra cái sướt mướt của Nguyễn Đình Toàn, nỗi nhung nhớ về những đêm mưa Hà Nội, dù là đêm mưa nho nhỏ, mưa bão bùng, hay mưa dầm suốt hết cả đêm thâu…
Nỗi Huế – Tang thương (kỳ 3)

Mùa xuân 1968, Huế đã từ dương bản sang âm bản, từ “diễm xưa” đến “bài ca trên những xác người”: thảm sát Mậu Thân.
Sáng mồng 2 Tết,[1] sau một đêm kinh hoàng vì …
Nỗi Huế- Có Một Thời (kỳ 2)

Người Việt Nam, dù quê ở đâu, có lẽ ai cũng mang một chút Hà Nội, một chút Huế, một chút Sài Gòn ở trong lòng. Tổ tiên ta, trên con đường di dân tìm đất sống, mấy ai không phải đi ngang Huế, dừng lại ở Huế, làm người Huế trước khi vượt con đèo Hải Vân hiểm trở để xuôi Nam
Nỗi Huế- Nó, Cảnh & Người

Thành Nội, nơi mười ba triều vua ngự trị, bị những biến động thời cuộc dập vùi, trở thành vô chủ. Cư dân tứ xứ lần lượt chuyển vào, xây nhà dựng cửa, biến khu đầu não của cả nước trong gần một thế kỷ rưởi trở thành một nơi dân dã xô bồ. Lúc tôi lớn lên, vua chúa, quan lại với ngựa xe rộn ràng một thời đã hoàn toàn cổ tích.
Mẹ

Ngay từ lúc biết tin về căn bệnh hiểm ác, tôi biết mình sẽ đi chung với mẹ một quãng đường thật khó khăn, đầy những đau đớn, những đột biến về thể xác lẫn tinh thần; tôi đã hình dung mình nắm tay mẹ, đưa mẹ đến tận cửa cái chết. Một hành trình đòi hỏi nhiều thứ mà tôi không có sẵn: kiến thức, kinh nghiệm, năng lực, sự chịu đựng, lòng từ ái, và niềm tin tâm linh về một cõi đời sau.
Người thợ rèn
Khi cha tôi có việc đi tới nhà người thợ rèn, ông dẫn tôi theo. Nhà ở bên đường mòn, rẽ từ quốc lộ xuống bến đò, sâu trong ruộng bắp. Đường mòn rộng, cao ráo lát sỏi, trước đây người ta định làm đường nhựa chạy thẳng tới bờ sông…
CHẠM VÀO GIẤC MƠ

Thế là tôi cũng chạm được vào giấc mơ, một giấc mơ huyền hoặc lạ lùng kéo dài bao nhiêu năm kể từ khi biết đọc sách, biết mộng mơ… Giấc mơ hình thành từ những dòng chữ trong sử sách, giấc mơ lung linh trong tâm tưởng suốt một quãng đường đời.
Bình Luận mới