Bài thuộc thể loại: Da Màu số 25
tiếng hét
chợt đứng dậy, chàng giơ tay nắm đấm
một hất đầu, mắt nhìn trời, ngẩng mặt
hít hơi dài, cho phùng đôi má hóp
mũi thổi phồng, mắt trợn, lỗ tai dương
Bi kịch rừng
Nguyễn lắp bắp: ‘‘Ngoan nào, ngoan nào,’’ hai tay ấn đùi Xoan xuống. Nguyễn để Xoan chủ động, mắt vẫn trâng trâng soi vào khoảng mịt mùng của cảm xúc dật lạc, của mặc cảm tự ti, của cuồng vọng sắt máu. Có điều lạ, trí Nguyễn thường loé ra những mưu toan nham hiểm trong cơn khoái ngất. Lần này là kế hoạch dành cho bọn Nam kỳ, nếu phải rút đi, sẽ ra chỉ thị cho chúng tìm cách cấy mầm quan hệ với phụ nữ Nam bộ, phòng khi về sau trở vào, dễ bề thao túng.
Văn Miếu, Hà Nội
I walked down the quiet path,
pebbles worn smooth by Heaven
knows how many sandals.
Tôi bước xuống lối đi yên vắng
những viên sỏi nhẵn mòn bởi
trời mới biết bao nhiêu
đôi dép
Viết lên bia mộ
Thuyền nhân là những người bỏ xứ ra đi bằng thuyền. Còn. Em chặn tay lên ngực. Gió biển lùa qua mớ tóc khô cháy, từng sợi, từng sợi phất phơ. Những. Người. Em liếm môi. Giọng nói mỏng loãng tan vào gió. Vượt. Biên. Em bật lên cơn ho thắt ruột. Tôi muốn vuốt ngực dỗ dành cơn ho như mẹ tôi thường làm khi con bé em nhỏ xíu của tôi bị ho nhưng tôi ngại ngần. Tôi không muốn những thằng cướp biển lại lảng vảng hiện về quanh em. Đường. Bộ.
Lẽ ra
Mai hồi đó đang thành người lớn. Mắt đã liếc gương, miệng đã tươi tắn, ngực đã chanh cốm, cử chỉ đã điệu đàng, nụ cười đã e dè giữ ý. Nhưng lớn trước tuổi là đôi bàn tay Mai. Những ngón tay Mai vờn trên phím dương cầm như những bước chân chim nhởn nhơ nhẩy nhót.
Song Long còn đó, trời ơi!
sự cố khác nhau tỷ như, rủi
trợt lỡ, chuyến xe sẽ vào miên
viễn, vào hư vô; thường thường, ý
tưởng trong chàng khi ấy hết sức
xốc nổi, lòng chàng tợ cơn lốc
Viên đạn lạc
Cho đến giờ, tôi vẫn hình dung, một viên đạn súng trường bắn chỉ thiên xiên xiên, lên suốt tầng mây, đến đỉnh parabol, lao vút xuống, trúng vào một người, đó gọi là “đạn lạc”. Mặc dù bây gìơ đã biết không hẳn là thế.
Lý do tôi không phải là họa sĩ

Tôi không phải là họa sĩ, tôi là thi sĩ.
Tại sao ư? Tôi nghĩ tôi thích được làm
họa sĩ hơn, nhưng tiếc thay. Như thế này nhé,
số là, Mike Goldberg
đang bắt đầu …
Một đồng xu
Giả sử có 2 điểm A và B; nếu đi từ A đến B, bạn phải băng qua một không gian trống, rất thuận tầm mắt cho những tay súng bắn tỉa. Bạn phải chạy từ A đến B; càng chạy nhanh, bạn càng có cơ may sống sót khi đến B. Đoạn đường từ A đến B la liệt những thứ mà người dân trong lúc chạy gấp rút đã đánh rơi. Một chiếc ví da màu đen có lẽ không còn gì trong đó.
Băng qua Nước
Black lake, black boat, two black, cut-paper people.
Where do the black trees go that drink here?
Their shadows must cover canada
Hồ đen, thuyền đen, hai con người giấy-cắt, đen.
Những cây đen đứng uống nước ở đây giờ ở đâu?
Bóng của chúng ắt phải phủ trùm Gia Nã Đại.
Black Blog
Trên mặt đất số không (ground zero) người ta đã cử hành một đám tang mùa xuân lạ nhất trong lịch sử của con người: Đám tang băng ca. Trong im lặng khối thép nát cuối cùng trên chiếc băng ca phủ cờ sao đi qua những con mắt đau đớn trong tiếng trống di quan vọng từng hồi. Lẫn tiếng khóc We will never forget.
Đọc thơ
Nếu muốn, xin mời bạn cứ việc thêm thắt mắm, muối, và bột ngọt (mỳ chính, tất nhiên) và các loại nguyên liệu khác, rau cỏ, thịt cá chẳng hạn… vào để không khí buổi đọc thơ của chúng ta thêm phần sôi nổi.
Trò đùa
Sợi khói buổi trưa lắng lại giữa mùa địa ngục
Thứ màu sắc nguy hiểm của trò chơi vận mệnh
bắt đầu cơn đùa dai truyền nhiễm
Tứ Hải Nhất Gia
Trong vài chục năm nữa, các thế hệ Việt hải ngoại sẽ nhận diện những di sản lịch sử và văn hóa của giai đoạn hậu bán thế kỷ 20 như thế nào? Tuy chúng ta không thể thay đổi lịch sử của quá khứ, nhưng chúng ta có toàn quyền chọn lựa cách thức và cái nhìn để làm nên lịch sử cho tương lai.
trích “rồi sớm mai im lặng sương mù…”
khi cái tên gục xuống
vì những cái sống còn
có một bữa tiệc buồn
đãi bằng sự thật
Tháng Tư đã đi qua
Tháng Tư đã đi qua
Phùng Nguyễn
The Passing of April…
English version edited by Đinh Từ Bích Thúy
Những ngày cuối cùng của tháng Tư đóng lại (tạm thời) chủ đề Chiến tranh của tạp chí damau.org. Bất …
Vọng

Chị học nội trú Couvent des Oiseaux Đà Lạt. Ngôi trường nằm trên con dốc Huyền Trân Công Chúa. Học sinh không gọi các ma-sơ là ma-sơ, mà gọi là mẹ.Tất cả các bà mẹ …
Chiến tranh Việt Nam và Tôi
Ta vốn hiền khô ta là lính cậu
Đi hành quân rượu đế vẫn mang theo
Mang trong đầu những ý nghĩ trong veo
Xem cuộc chiến như tai trời ách nước
Ta bắn trúng ngươi vì ngươi bạc phước
Vì căn phần ngươi xui khiến đó thôi
Đi tới cuối đường, rồi … (kỳ 9)
Tôi gọi Phụng. Cũng im lặng. Tôi nói vọng vào: “Nếu anh không mở cửa, tôi kêu công an.” “Chờ chút,” tiếng anh Đức. Vài phút sau, cánh cửa sắt được kéo lên. Tôi xông vào bên trong. Phụng đang nằm trần truồng trên ghế gội đầu, có vẻ như hôn mê. Tôi gào lên: “Anh đã làm gì nó?” cùng lúc tôi cầm cây kéo.
Chấm dứt và khởi đầu
Sau mỗi cuộc chiến
ai đó phải dọn dẹp thôi.
Mọi thứ rốt cuộc sẽ không lượm
chính mình lên đâu.
Ai đó phải dồn
gạch vụn sang bên đường
để những xe đẩy chất đầy xác
còn đi qua.
Đẻ Sách – Theo Chân Những Người Tỵ Nạn – Chương 2
Trước và trong khi có đời sống siêu thực, nhà văn ăn tim kiêm nhà phỏng vấn cây rừng đã góp mặt trong nhiều sự kiện, tình tiết của cuốn sách mà độc giả đang theo dõi. Chúng ta hãy chân thành cám ơn ông, và nguyện cầu hương linh người quá cố tiêu diêu nơi cõi Phật.
Hạnh phúc và Bất hạnh, cái May và cái Rủi, sự Thành và sự Bại ở đời thực và đời ảo, nơi chữ nghĩa và cuộc sống, có khác chi hai nút Copy và Delete đang đặt cạnh nhau trên màn hình kia?
Cháu tôi, nhà sưu tập
Cháu tôi, mười một tuổi, thích sưu tập
phiếu bóng chày, bóng bầu dục, bóng rổ;
xe hơi bằng nhựa, xe đua, pickup;
xe lửa bằng thép đúc, chì hay gỗ;
Gliese 581c

Để cho Hoa Kỳ tha hồ đến đóng chiếm những quốc gia có những tài nguyên hoặc vị trí chính trị và chiến lược quan trọng, hành tinh 581c sẽ là nơi tị nạn chiến tranh lý tưởng. Nước Mỹ sẽ tài trợ những cuộc vũ trụ vận (spacelifts) và những trang bị cần thiết cho dân tị nạn trong cuộc hành trình 20 năm và 120 ngàn tỉ dặm, nếu đi với tốc độ của ánh sáng, để đến miền đất mới.
Câu Hỏi Ngày 30 Tháng 4
trang đầu của mạng tài liệu wikipedia ghi nhận:
ngày 30 tháng 4:
ngày Hoàng Hậu ở Netherlands
đêm Walpurgis ở một vài quốc gia Châu Âu
ngày Chiến Thắng của Việt Nam
the main page of wikipedia.org states:
april 30:
Queen’s Day in the Netherlands
Walpurgis Night in a few European countries
Victory Day in Vietnam
Lịch sử nhìn từ âm bản

30 tháng 4 năm 1975 là ngày miền Nam tiếp thu miền Bắc. Xe tăng Việt Nam Cộng Hòa đi từ năm cửa ô tiến vào đường Thanh Niên. Dân chúng đứng hai bên đường cầm cờ vàng ba sọc đỏ vẫy chào. Gió lùa lên từ hai phía hồ Tây và hồ Trúc Bạch phe phẩy những giải khăn tang trắng cột trước nòng đại bác. Những người lính thuộc nhiều binh chủng đều bị trọng thương, nhưng họ vẫn đứng nghiêm trong tư thế trình diện nhân dân Hà Nội. Xe tăng đi ngang Văn Miếu, vòng quanh chùa Một Cột rồi chuyển hướng tiến về phía quảng trường Ba Đình. Buổi trưa, tiếng xích sắt chiến xa nghiến rát bỏng trên mặt đường tráng nhựa.
Khúc Hát Hòa Bình
Thời đại nào cũng đẻ ra người điên
phá hủy bao nhiêu đền đài và của cải
giết thịt biết bao nhiêu đồng loại
điên-chiến-tranh thành thứ bệnh di truyền
Những cánh thư thất lạc
Vâng, bạn cứ việc nói thế, người Cộng sản là người thông minh vượt trội. Họ có trong tay chương trình vĩ đại. Dự án cho một thế giới hoàn toàn mới mẻ trong đó mỗi người đều có thể tìm ra chỗ đứng của mình. Phe chống đối chẳng có giấc mơ lớn nào, chỉ vài ba nguyên tắc đạo lí, cũ mòn và ngắc ngoải, để vá víu cái quần rách bươm của nền trật tự cũ. Vì thế, chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi kẻ nhiệt tình, kẻ với tinh thần phấn chấn dễ dàng chiến thắng kẻ lừng khừng, nhút nhát. Họ không để phí phạm thời gian và đã nhanh chóng biến giấc mơ của họ thành hiện thực: kiến tạo khu vườn thượng uyển của công lí cho tất cả mọi người.
Bình Luận mới