giữa cánh đồng trống không cô quạnh
tiếng côn trùng rỉ rả như thơ
chàng thanh niên giáng ngồi rũ rượi
mất đâu rồi đôi mắt tinh khôi
tay chống cằm chàng ngồi chồm hổm
điếu thuốc rê, thuốc vấn chớm ngón tay
mắt ngước nhìn bờ đê trước mặt
miệng lầu bầu tiếng nói chẳng ra hơi
chợt đứng dậy, chàng giơ tay nắm đấm
một hất đầu, mắt nhìn trời, ngẩng mặt
hít hơi dài, cho phùng đôi má hóp
mũi thổi phồng, mắt trợn, lỗ tai dương
chỉ tại ngươi mà đời ta thống khổ
kiếp làm người như chó lạc rừng hoang
ta theo ngươi không biết đến hung tàn
sao ngươi không dung ta khỏi vòng tàn bạo
chàng cất tiếng, tiếng hét cao lanh lảnh
tiếng vang vang, rung động thấu không gian
hãi côn trùng,
chúng bặt tiếng thở than
tôi có hỏi, chị trẻ người cho biết
không biết chàng từ nơi đâu lạc bước
họ cho rằng chàng là tiên giáng hạ
bị trời đày từ
thiên đường đã mất,
đã tan
ndn
03/07