Bài đã đăng của Đỗ Lê Anhdao
Sinh năm 1979. Định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1992. Hiện đang sinh sống và làm việc cho cơ quan chủ trương nữ quyền ở Las Vegas.
Đã từng thành lập đêm thơ và văn nghệ One Mic và cộng tác với Nha Magazine, Hợp Lưu, Văn Học, Thơ, talawas.org, Viet Weekly.
Ngoài việc viết truyện làm thơ và viết báo, Anhdao trình diễn ảo thuật ở “Thành Phố Tội Lỗi” để thám hiểm tâm lý con người và thu nhập đề tài sáng tác.
Do Le Anhdao is a bilingual and bicultural writer, performer, and activist.
With the group Mai Piece, she co-founded One Mic in January 2004, the first open mic to bring multi-generation writers and musicians to Little Saigon – hailed as the “Harlem in Bolsa” by OC Weekly.
Do’s writings can be found on Nha Magazine and various Vietnamese literary journals such as Tap Chi Tho, Hop Luu, Van Hoc, etc. Do graduated from UCLA and now lives in Las Vegas.
Her present advocacy includes working as a sexual violence prevention educator for the Nevada Coalition Against Sexual Violence and serving as Literary Committee Chairperson for the Vietnamese American Arts & Letters Association.
When she is not writing and advocating, Do can be found performing as a mentalist at various private functions in sin city.
Chúng tôi vẫn hạnh phúc trong thời kỳ chiến tranh

Tháng thứ sáu,
của một triều đại bất hạnh trong căn nhà bằng tiền,
trên con đường bằng tiền trong thành phố bằng tiền trong quốc gia bằng tiền, quốc gia vĩ đại bằng tiền của ta …
Anh Đào nhớ về Phùng Nguyễn

Kính thưa quý vị, có thể nói, Anh Đào (AD) là người ít tiêu chuẩn nhất để đứng trước quý vị ngày hôm nay nói về anh Phùng Nguyễn, vì tôi quen với anh thời …
Cách ăn bóng tối

Bắt đầu bằng công việc giảm sút
Chưng cất xuống một chữ
Tử thần yêu cầu nhiều loại khí ga, cấu tạo, còn cả những loại thịt
Nhưng không cần gì chuyện biểu lộ
Đây là kết thúc
hay …
Uất kim hương đầu / First Tulips

Những cánh uất kim hương đầu bao giờ cũng bị hiểu lầm
không như hồng nhung,
hay anh đào.
Yoga Tôi.
dạ dày muốn ly dị xương sống
và năn nỉ xin một cơn thịnh nộ của sa ngã
huy hoàng đó, tan tành cho thăng bằng
đĩa cân đang nghiêng về nghiệp báo,
Rời Tân Sơn Nhất… / Leaving Tan Son Nhat…
Sài Gòn,
Ta đã ba lần làm tù nhân của mi
Let me dry on your sidewalks naked and songless,
Package me in fireants and strip me of flags.
Quan điểm của David {Giả}

tượng của Michelangelo chỉ là con rối
đứng trong bóng tối vô tri của viện bảo tàng
Người bán báo

“Dân trí thức nói những điều đơn giản một cách khó khăn,
dân nghệ sĩ nói những điều khó khăn một cách đơn giản.”
Cuộc chẩn đoán / A Diagnosis
Nhà tâm lý học nói với phóng viên về nghiệp quả. “Phương Đông có triết lý cho rằng những hành động và cả sự thụ động lan tỏa ra khắp thế giới và vang dội về để tự cân bằng sau nhiều kiếp… nhưng vì tôi là một Phật tử người Palestine sinh ra ở Gaza, cho nên nghiệp báo buộc phải xảy ra trong một kiếp.”
Xoay tròn và Cờ, Đường 66 hướng Tây

Buổi chiều cất bước,
đôi khi tản bộ,
đôi khi nhảy vọt,
trốn thoát thành phố,
trở về tìm tình nhân, và bạn bè.
đám cưới tự họa / wedding (self-)portrait

phu nhân Robbins
sẽ không là
món thịt cuốn/
mrs. robbins
will not be
a piece of meat involtini
ở giữa
sau một trận làm tình,
tôi không bao giờ biết tham dự vào
hợp đồng xã hội được đặt tên
những thầm thì trên gối
tràng hạt ♦ đo
… Một phần nước mắm với ba
phần nước và một phần dấm, một chút chanh, một nắm
đường. Thêm tí nữa. Đây hoàn toàn khác biệt với
quyết tâm giữ bố tôi của bà…
truyện tình, bản rút gọn
nó đã gần kết thúc, và trước khi
nhạc phim xướng lên
đôi tình nhân phải đuối vào
những lát cam máu
Vũ khí
Tôi dùng một mũi tên để giết con nhện.
Tôi dùng cuốn tóc điện để ủi con sâu.
Còn những con kiến tôi gọi không chiến
Images from a Journey / Những hình ảnh từ một hành trình

để lắng nghe thầm thì
của những linh hồn từ chiến tranh vừa qua
và suy về
những hình ảnh của chính ta
Du khách / Tourists

không còn đàn ngựa tự do trên đất này,
không còn gì thiêng liêng, chỉ còn tư liệu bậy bạ về những cuộc hội pow wows*,
những loài sói tuyệt chủng,
và một tin đồn không dứt về ông tộc trưởng cũ
giờ đây nằm viện dưỡng trí trong vùng,
Tiến hóa

những bộ xương của mình, rơi xuống không ngừng từ da
và đến lúc người da đỏ cuối cùng đã cầm hết không còn gì khác
ngoài trái tim anh ta, Buffalo Bill trả hai mươi đô la cho cái đó
cuộc tình qua đường với tom waits

những con đường nữu ước chỉ đi về một nơi
chỗ thiên thần Gabriel canh cửa xét vé
tranh tối tranh sáng của trạm xe điện hầm
Một sự lừa dối / A Deception

Ảo thuật gia có một cánh tay, tay kia biến mất trong một tai nạn sân khấu khi màn trình diễn vượt thoát hầm nước đi sai với dự tính. Lúc đó là những năm trước Copperfield, trước Siegried và Roy, trước cả Houdini.
Những Kẻ Sinh Sau
Những kẻ du mục lại băng qua phố
theo đoàn bộ hành, đá huyền của mắt và tóc họ
tô màu phố đậm, khuấy động câu chuyện dân bản xứ
khiến kẻ thi hành luật pháp chạy ruổi rong đường xá
The People Born After
I inherit the shame of the last generation,
and bear the guilt of this generation.
My painless word is a fault,
And my warless paint a crime.
Bài hát ca ngợi ngày này

Trong lấp lánh sắc sảo của hôm nay, bầu không khí mùa đông,
cái gì cũng có thể làm được, câu nào cũng có thể viết được.
Trên bờ miệng, trên vành, trên đỉnh,
bài hát ca ngợi cho tiến tới trong ánh sáng đó.
W. – Một Phim Tài Liệu

Bác sĩ chuyên viên giải phẫu thần kinh cho biết là não óc bệnh nhân đã chết, ông ta chỉ có thể sống như một thực vật. Một y tá mở cửa phòng mổ cho năm người đàn ông mặc vét-tông đen đeo huy hiệu của đặc viên gián điệp cao cấp Secret Service bước vào. Họ ký tên trên văn bản có in chữ lớn “Confidential – Tin mật.”
trích [Rừng trái ngọc đỏ] – kỳ 2
Đỗ Lê Anhdao & Lê Đình Nhất-Lang chuyển ngữ
Phần còn lại của học kỳ đó chúng tôi trải qua ở trong giường, chỉ ló mặt ra để đi học và ăn. Faye lấy lại điểm vì đó là cách duy nhất để chúng tôi có thể ở bên nhau, và nó bỏ rượu vì nó tìm thấy một cái còn thú hơn. Chi Omega bắt đầu nghĩ Faye đã chết và lên thiên đàng. Tri Delta chọn giải pháp gửi cho tôi những thông báo khẩn bằng thư. Chúng tôi 18 tuổi, đang yêu, và không biết thế giới hiện hữu—nhưng thế giớ thì biết chúng tôi hiện hữu.
Món Quà
Đêm đó, trong vòng tay Juanita là lần đầu tiên tôi nhớ lại ngày bị hiếp, không phải nhớ mặt thủ phạm, không phải nhớ mùi thủ phạm, không phải nhớ nỗi đau nằm trên băng ca, mà nhớ màu trời xanh trong khi người ta khiêng tôi lên xe cấp cứu,
trích [Rừng trái ngọc đỏ] – kỳ 1
Đỗ Lê Anhdao & Lê Đình Nhất-Lang chuyển ngữ
“Ừ, có thể một phần vì tao tò mò nhưng một phần khác vì tao ở với mày là vui nhất, hơn bất cứ ai khác. Chuyện tình nên là như vậy, biết không, một người tình cũng là một người bạn chứ không phải mấy cái chuyện lãng mạn kia.” Nó hôn tôi một nụ hôn mềm dài. Nó nói thật. Trong những lúc như bây giờ, những phân tích trí thức chỉ vô lý nên tôi gạt đi những lo nghĩ về điều gì sẽ xảy ra và hôn nó, cổ, vai, và trở về môi.
Bình Luận mới