Bài thuộc thể loại: Du Lịch
Ghost Train – Chương 12: Chuyến xe lửa đêm đi Mumbai; Chuyến tốc hành “Siêu Nhanh”
“Siêu Nhanh” có thể là gọi nhầm tên cho chiếc xe lửa này – chạy 18 tiếng, rời Jaipur lúc 2 giờ trưa, đến Mumbai lúc 8 giờ sáng hôm sau – nhưng nói trại cho hoa mỹ cũng tiện. Tôi phải ghi chép cho kịp, và tôi trở nên mê mải với cuốn The Great Mutiny. Chuyến đi này dài 720 dặm.
Ghost Train to the Eastern Star – On the Tracks of the Great Railway Bazaar – Chương 11: Chuyến xe lửa đêm đi Jaipur
Kapoorchand, một ông đáng kính khoảng 60 tuổi, đang làm đúng điều tôi đang làm, với cùng một lý do. Ông sống ở Jodhpur; ông cần đến Jaipur. Ông ngồi khoanh chân trên giường, hơi vặn vẹo, nói: “Xe lửa là tốt nhất,” và khi ông thấy tôi lúi húi với nệm giường của tôi, ông nói: “Đừng đụng tới. Cu li sẽ làm. Trách nhiệm của họ. Họ phải làm giường cho ông. Họ phải thức ông dậy đúng giờ. Họ phải bưng trà cho ông.”
Ghost Train to the Eastern Star – On the Tracks of the Great Railway Bazaar – Chương 10: Chuyến xe lửa đêm đi Jodhpur, Chuyến Mandore Tốc hành
Không cần ai nói, tôi tự biết xe lửa đi Jodhpur sẽ rời thềm ga 16; cứ nhìn hành khách đang đợi là biết ngay. Phần lớn mọi người trên thế giới mặc y phục tương tự nhau, quần jean xanh, áo thun, và giày vải. So với cách ăn mặc đơn điệu trên toàn cầu thì nông thôn Ấn là một trong vài ngoại lệ, và tỉnh bang Rajasthan đứng riêng ra, tự tin và sặc sỡ.
Ghost Train to the Eastern Star – On the Tracks of the Great Railway Bazaar- Chương 9: Chuyến xe lửa tốc hành Shan-E-Punjab đi Delhi
Nhưng Ấn Độ cũng là nơi của nghịch lý, của một dân tộc có ba quốc gia không đội trời chung – Ấn và Pakistan và Bangladesh, của bạo loạn tôn giáo chực chờ bùng nổ, của niềm kiêu hãnh đại cường và khối dân cùng khổ khổng lồ, của tâm lý chủ-nô và hàng rào tập cấp cha truyền con nối, của đặc khu công nghiệp hiện đại và nhà ổ chuột, của phố thị xây cất bụi mù và thôn quê lam lũ, của yogi và guru và coolie và untouchable, của tỉ phú và kẻ ăn xin và bò thiêng bới tìm thức ăn nơi bãi rác, của ước mơ và của tuyệt vọng.
Paul Theroux nhận thấy nếu muốn đi trên đất Ấn thì phải biết cách ngước nhìn tới các lâu đài và các cao ốc đang mọc lên đằng xa, đừng nhìn cận cảnh, vì sát bên cạnh là những điều có thể làm người ta bật khóc.
Paul Theroux: Chuyến xe lửa Sàigòn-Biên Hòa (1973)

Chuyến xe lửa bị phục kích ít nhất mỗi tháng một lần, nhưng [người dân miển Nam] nói tới “các vụ tấn công” bằng giọng chấp nhận giống như khi nói về trận gió mùa ắt sẽ đến. Và họ tiếp tục đi chuyến xe này mỗi ngày. Chuyến đi nguy hiểm …. Đối với họ cuộc sống không hề thay đổi, và mối đe dọa của địch quân thì tiên đoán được và bất biến, tựa như thời tiết.
Tôi đi du lịch bụi ở Nhật

Từ sáng tới khuya, bất cứ lúc nào, vừa leo xuống các bậc thang dẫn vào thế giới ngầm dưới lòng đất, bạn sẽ thấy sự tất tả, bận rộn xuôi ngược của khối lượng khổng lồ những con người đang di chuyển nhanh như máy. Họ gần như chạy chứ không phải đi, từ ga này qua ga khác.
Neon, ánh sáng thiêu thân của Las Vegas

Người ta có thể nhìn vào Las Vegas khoảng một dặm (mile) xa, từ tuyến đường 91 mà không thấy nhà cửa, cây cối, chỉ có bảng hiệu. Những bảng hiệu đó, chúng trụ trên tháp cao, chúng xoay, chớp nháy, khi ẩn khi hiện, chỉ để tạo sự chú ý cặp mắt người nhìn.
Du lịch Nga, thời hậu cộng sản

Thời các Sa Hoàng, người dân không có cái gì, vì tất cả đều thuộc về triều đình. Thời Cộng sản, nhà nước và Đảng giàu mạnh, nhưng dân thì hoàn toàn vô sản. Trong khi thời Cộng Hoà ngày nay, cái gì cũng có, nhưng dân không có tiền mua
Seattle: Biến Tấu và Cộng Hưởng

Seattle là một thành phố của nhiều biên cương, những tuyệt tác về kiến trúc và vô số ánh nhìn. Tôi cảm thấy mình như đi vòng vòng, rồi ở một khúc quanh nào đó bất ngờ khám phá ra một thế giới khác. Có thể Seattle là những hộp lồng vào nhau, hộp nhỏ trong hộp lớn hơn ….
Một Góc Ẩm Thực ở Washington DC và New York

Đầu tháng 8 năm nay có vài người bạn quí từ miền Tây sang chơi, tôi mừng/lo hết lớn. Lúc mọi người ở phi trường về, tôi mời đi ăn phở Đại Hàn. Ai cũng …
Lời tự sự của rừng già nhân ngày trái đất

Cây trăm năm đã hiếm, cây chết trong rừng trăm năm mà vẫn còn ghi lại dấu vết màu thời gian càng hiếm biết bao! Bạn có thấy thân gỗ mục ấy có nói gì đâu, nhưng những bài học từ những thân gỗ im lìm ấy đã nói với bạn biết bao điều !
Hội An trôi trên giòng sông Hoài

“Đại bác đêm đêm dội về thành phố, người phu quét đường dừng chổi lắng nghe.” Ca từ kia là đời sống thật của người dân Hội An một thời, là một tuổi thơ dữ dội của chính tôi, của … những người chưa đủ lớn để tham gia chiến tranh nhưng đã trải qua những ngày đội bom đạn đi học.
Varanasi, đêm nghe sông Hằng hát

Khi chiếc ghe đưa chúng tôi trở lại Ghat thiêu người, khoảng mười giờ tối, xác người đàn bà quấn vải trắng không còn nằm trên bờ sông nữa. Bà có thể vừa hay đang được hỏa thiêu. Giàn hỏa là một lò lửa thấp chất đầy những thanh củi lớn, khi đó đang bốc lửa đỏ rực.
Ấn-độ du ký: Rajasthan – Xứ sở của thần thoại, người, thú và rác (phần 2)

Không hiểu cớ sao nền văn minh huy hoàng đã một thời gieo ảnh hưởng toàn cõi Nam Á và Đông Nam Á, chợt dừng lại ở biên cương Đại Việt? Đoàn quân viễn chinh trang bị vũ khí tâm linh Ấn-độ giáo, Hồi giáo, Phật giáo cùng văn hoá ẩm thực cà-ri từ đại lục Ấn tràn qua Tích-lan, Miến-điện, Xiêm-la, Mã-lai-á, Chiêm thành, Ai-lao, lại không xâm nhập vào lãnh thổ Việt?
Ấn-độ du ký: Rajasthan – xứ sở của thần thoại, người, thú và rác (phần 1)

Ấn-độ là thánh địa cho muông thú. Rất nhiều giống thú được dân Ấn thánh hoá: Thần Hanuman là hoá thân khỉ, thần Ganesha là voi (thường đồng hành với chuột), và bò, hổ, rắn, chim công, lạc đà … Mỗi loài … được coi như linh thú thân cận với một vị thánh trong Ấn-độ giáo.
Người Việt và nem, phở ở châu Phi

Chúng tôi đến Accra lúc ở đó đang bừng lên không khí chống Mỹ với biểu tình hàng ngày trước toà đại sứ Hoa Kỳ. Từ vài năm qua, sau khi Trung úy Jerry Rawlings lên nắm quyền lãnh đạo bằng đảo chính, tình hình chính trị trở nên bất ổn với nghi ngờ có người Mỹ nhúng tay.
lạc ở hành tinh trung quốc

Lang thang trong Quảng Trường Thiên An Môn, tôi cảm giác như đi vào một quá khứ thụt lùi nhanh chóng. Có lẽ cũng vì mùi than cháy nồng trong không khí Bắc Kinh, một thứ mùi mà cho tới ngày nay tôi vẫn kết hợp với thứ Chủ Nghĩa Cộng Sản mà tôi nhớ được từ chuyến thăm viếng Tiệp Khắc thuở ấu thơ.
Đinh Yên Thảo: đi đồng nghĩa với sự phân thân

Chúng ta có thể “đi” nhờ vào con mắt và cái nhìn người khác , như qua phim ảnh, tài liệu, tra khảo…, nhưng cái “đi” và nhìn của mỗi người mới thật sự mang thêm cho chính mình những cảm xúc, suy nghĩ cùng kinh nghiệm sống. Chúng có những giá trị riêng, khó có thể thay thế bằng sách vở.
trong thành phố của Dali

Chúng tôi đi về hướng chỉ tay của tượng Chúa đến khi chạm bờ biển rộng. Ở đó mỗi ngày mặt trời cắm lên mặt nước. Bãi cát trải dài những bố cục nhô nhấp tròn và những người đàn ông miệng dính đầy muối mặn.
Tôi Đang Ở Sydney, Ngay Giữa Nó

trong khi những người làm thơ, những người bạn tôi yêu từ xa
nói về chính trị và những cuộc thảo luận nảy lửa về thơ
thì tôi ca hát nhảy múa và nói về tình yêu
Vào Nẻo Vô Biên với Ba Tiêu

Khái niệm rộng, hẹp, xa, gần, hàm chứa trong tựa đề Oku của Basho cũng có thể áp dụng cho hành trình dịch thuật. Các đôc giả thấm nhuần văn chương Đông Phương có lẽ sẽ cảm thấy gần gũi khi đọc thơ Basho. Ngược lại, các độc giả … như người dịch, vì lớn lên ở ngoài nước – sẽ ngạc nhiên và thích thú khi tìm thấy trong Basho nét sáng tạo rất hiện đại.
những hồi tưởng lang thang

Chỉ lâu lâu, khi tiếng súng săn vịt trời vọng lên đâu đó chung quanh, hay một cuộc tranh chấp nào đấy diễn ra trong bầy chim, vài con hạc, hay nhiều hơn thế, vụt bay lên, vẽ thành một đường cong lảo đảo, rồi dần dần thành một chữ v chao lượn.
giữa đi và đến

Du hành là sự chuyển tiếp tiếp liên tục, giữa đi và đến là những giây phút đợi chờ dai dẳng nối liền. Chính những khoảng lặng đợi chờ ấy nung nấu thêm khát khao những gì bất ngờ đang rình rập ở điểm dừng kế tiếp.
thức dậy ở Toronto

đêm của khách sảnh đá cẩm xanh và đêm
của gạch men trắng phòng tắm và đêm của sự vắng mặt,
những bàn tay chiếm đoạt như thể ngươi đang mười lăm lần nữa.
Paris từ muôn góc phố

MOUFFETARD
MUSEE DU LOUVRE
PONT-NEUF
PALAIS ROYAL
OPERA GARNIER
PARC MONTSOURIS
vực dậy từ tro than – đi qua những cánh đồng chết

Không với tính cách du lịch mà là một du khảo/ fieldtrip tới với một khúc đoạn khác của con sông Mekong, khúc sông đã từng loang máu và nổi trôi những chùm xác không đầu của người Việt. Cáp Duồn luôn luôn như một mối ám ảnh.
Bình Luận mới