Hôm nay đã quá đủ
yoga rồi,
hai lá phổi tôi muốn sống những giờ cuối
ở ngay trước sân khấu,
chúng nó muốn rũ xuống vòng quanh
lồng ngực gỉ sắt,
bô bô ganh ghét hàng xóm và hấp tấp
ngang qua những vết thương cũ,
với cái ngu dốt của xuân thời.
Hôm nay đã quá đủ
yoga rồi,
dạ dày muốn ly dị xương sống
và năn nỉ xin một cơn thịnh nộ của sa ngã
huy hoàng đó, tan tành cho thăng bằng
đĩa cân đang nghiêng về nghiệp báo,
nó muốn lọc vào cái ly nửa
cạn, hét to công trạng không phải của mình
với dạ dày đun đốt –
ôm ấp một loại thù ghét đơn giản
chỉ có thể sinh ra từ hai
người đã từng yêu nhau.
Hôm nay đã quá đủ
yoga rồi,
Tôi sẽ bắt đầu ăn thịt trở lại,
ấn lưỡi dao vững vàng vào những bắp thịt nổi đường rạch gân
trong lát thịt hông
của những chủ tâm lương thiện.
.