Đỗ Lê Anh Đào
In the beginning
if we lived in the beginning of the 19th century
there would be no invaders and exiles
I would sell pho noodle soup on my feet
carrying a pot of beef broth in one basket and
the customary condiments in another. The powerful
aroma would sneak its way into crooks and
crannies of the lazy noon and hide in the
crevices of your heart.
if we lived in the beginning of the 19th century
there would be no unjust losses and
thus no unjust victories, you would wander the
thirty six districts of
about the old ladies with stained teeth who chew
betel leaves. The curiosity of a foreign explorer
would not instill distrust in unsuspecting natives
such as myself who thinks of the east and the
west as continuous and fluid.
if we lived in the beginning of the 19th century
there would be forgetting and thus no remembering
we would make love on the swing of a hammock
under a shadow cast by scarlet Jacaranda blossoms
I would orgasm in my mother tongue, a honest
monosyllabic gasp lost in the concerto of summer
cicadas and monsoon raindrops. You would break
the night in half with your hazel eyes infused with
the color of sunflowers and we would have no
concept of color except when it relates to beauty.
if we lived in the beginning of the 19th century
we would not be sitting here sipping our macchiatos
on a dying
assimilation and diasporic language I would stand
brave and naked in the middle of little
of objectification and you would love me knowing
that
Do Le Anhdao/.
08/06
———————————————————-
Ở thuở ban đầu
nếu như chúng ta ở thuở ban đầu của thế kỷ 19
sẽ không có những kẻ xâm lược và những kẻ tha hương
em sẽ đi bán phở bằng chân đất và vai nặng gánh hàng
gánh trước đựng một nồi nước lọc nước béo và
gánh sau đựng bánh tươi đồ gia vị. Hương phở Bắc
sẽ lan vào tất cả những khúc quanh co góc xó
xỉnh của buổi trưa đang làm biếng và trốn ở trong đường
nứt của tim anh
nếu như chúng ta ở thuở ban đầu của thế kỷ 19
sẽ không có những mất mát phi lý và vì vậy những
chiến thắng phi lý, anh sẽ lang thang trên ba mươi
sáu phố phường Hà Nội để thăm hỏi những bà cụ
già nhuộm răng ăn trầu. Sự hiếu kỳ của một người
thám hiểm ngoại quốc sẽ không làm dân địa phương
như em nghi ngờ vì em tin hướng đông hướng tây
liên tiếp nhau không ngừng.
nếu như chúng ta ở thuở ban đầu của thế kỷ 19
sẽ không có quên lãng và vì vậy sẽ không có nhớ mong
chúng ta sẽ làm tình trên chiếc võng đung đưa
dưới bóng những cành phượng nở máu
em sẽ yêu đến tận cùng bằng tiếng mẹ đẻ, một tiếng thở
hổn hển thật thà đơn âm cao lên với bản nhạc giao hưởng
của ve ve giữa hạ và mưa hạt mùa ngâu. Anh sẽ đánh vỡ
ban đêm với đôi mắt xanh lục đậm mầu hoa
hướng dương và hai ta sẽ không bao giờ biết đến
khái niệm màu da.
nếu như chúng ta ở thuở ban đầu của thế kỷ 19
mình sẽ không ngồi đây nhâm nhi uống ly cà phê ý
giữa buổi chiều
nhau về sự đồng hóa dân tộc và tiếng nói cộng đồng hải
ngoại. Em sẽ đứng can đảm và trần truồng giữa phố Tàu
không sợ những cái nhìn soi mói và anh sẽ yêu em
khi anh biết Việt
Đỗ Lê Anhdao/.
08/06