Bài thuộc thể loại: Da Màu số 25
Cỏ lau
Thịt da con người xây thành lịch sử
Vẫn không san bằng được đám cỏ lau
Gió xóa cỏ lau cỏ lau thành sóng
Lịch sử xóa người. Hoa máu từng trang
Những Ghi Chép Của Con Trai Người Chiến Sĩ
Cha tôi thì cứ kể tiếp. Giọng say rượu của ông lung lay tất cả những màn kính trong ngôi nhà mới của chúng tôi, khuấy động từng hạt bụi, và tràn đầy trong tôi, một cách chầm chậm mà chắc chắn, một khung cảnh diệt vong. Thất trận của ông là di sản của tôi; cay đắng của ông là kế thừa của tôi.
thơ rời, 30 tháng tư 2007, flagstaff
buổi sáng xanh bao hành lang đi vắng
những cuộc đảo chính dấy lên từ những căn phòng mươi tách trà bộ tràng kỷ
đã nằm vào đúng vị trí những phụ chú nhem mực in
bây giờ là mười giờ kém năm, tôi và hai cây bách khô
Bài hành phương Đông
Cũng như là những giọt máu hồng
Đã nhỏ xuống trong mùa xương máu
Bên trời kia, ngươi nghe gì không
Tiếng ai vọng đau mấy chiều cố xứ
THUYỀN NHÂN – Trốn Về Dĩ Vãng – Tập 3
Một thanh niên quen thân với gia đình, thông minh học giỏi mà bị cản trở không được học lên, phải đi làm thợ xi-măng, chắc bất mãn lắm… Anh đi vượt biên chung toán với cô Ngọc, đánh nhau với cướp nên bị chúng phang côn vào sọ… về sau học tiếng Tây bị ngộ chữ, hóa lẩn thẩn… Mỗi ngày một lẩn thẩn hơn đến chỗ mất trí. Thế thôi… Bách nghĩ chuyện chị kể thật là giản dị.
Huế, an Arm Left Behind
Here, like an arm left behind
here, like an insistent prayer
a shiver crawling up the spine
searching the bell toll over
Căn nhà của Mẹ
Sau khi phiêu bạc nhiều đơn vị của ba vùng chiến thuật, tôi mới được đổi về Sài Gòn. Khi ấy cấp chỉ huy binh chủng sở hữu khu nhà quyết định dùng khoảng đất trong có khu vườn của mẹ dự trù làm bể bơi hay sân quần vợt chi đó và xe ủi đất đơn vị đã tới san bằng. Khi tôi trở về, cứ như Từ Thức về trần, khu vườn đã biến mất không còn dấu vết. Mẹ tôi chỉ nói là hết sức năn nỉ mấy người lính mới giữ được một cây trứng cá duy nhất bây giờ đã gần như cổ thụ mọc sát vách nhà.
tháng tư & đêm qua sông
tháng tư
mù núi đông
lạnh từ đất vàng sao rục ruỗng
á quốc xa mất, tất cả ai
quên lời hứa, đổi tên
trò chơi đổ những thanh vuông
trước lưỡi đỏ răng sắt
nổ cạnh cây thập tự
đạp tràn cửa …
Bình Thủy 1969
Tôi đứng lặng người, run rẩy chạm những ngón tay mình lên mặt chữ. Cái cảm giác chạm tay vào đầu quan tài của năm 1969 bỗng hiện ra dưới những ngón tay tôi. Một tiếng nấc đưa lên thanh quản, vỡ òa ra, tôi khóc như chưa bao giờ được khóc. Nước mắt của bao nhiêu năm tụ lại một ngày, nước mắt của những ngày đi đón xác ở Kiên Giang khô lại bây giờ nứt ra như một mạch ngầm của suối bật lên trên mặt đất nứt nẻ. Tôi khuỵu chân ngồi xuống giữa lối đi của hai hàng kệ, khóc như chưa bao giờ được khóc.
Những câu hỏi vô duyên
Bước vào một tiệm cắt tóc thông thường đông chật ních khách chờ, tôi hỏi ông chủ: “Sao hôm nay vắng thế này?”
Trong một restroom công cộng ngột ngạt tiếng thở dài, tôi hỏi bà …
Người chết hai lần
“Người chết hai lần, thịt da nát tan.” (Trịnh Công Sơn)
Sau chiến tranh, những người lính tử trận của hai phía Quốc, Cộng đều được lên thiên đàng. Họ thương xót nhau trong tình đồng …
Truyền thống tốt đẹp
Anh có khoa nói thật tuyệt vời… Ai cũng nhận thấy điều đó, còn vợ anh thì tự hào ra mặt:
– Ôi! Chẳng ai hơn được ông ấy đâu. Mấy vùng quanh đây, có đình …
Nhớ phố Sinh Từ
Chiều 30-4-2006, ở đường Moran, Little Saigon, quận Cam, nơi có nhiều tờ nhật báo Việt ngữ, một bà cụ chống gậy không quen nhờ tôi chở ra đầu Bolsa để đón xe bus về …
“Con Gái Rượu”
Mất mát lớn nhất của đời tôi xảy ra ngày 20 tháng 3 năm 2003, ngày Hoa Kỳ bắt đầu cuộc chiến Iraq. Ngày đó là ngày cuối cùng bố tôi gọi tôi là “con …
Chiếc ghế
Lê Ðình Nhất-Lang chuyển ngữ
Hắn nghe được mọi tiếng động họ làm; sàn của họ—trần của hắn—mỏng quá. Nếu hắn có một khẩu súng chắc hắn đã bắn rụng những ngón chân họ từ hồi …
Mê nắng
Sau ngày thả về từ trại tù cải tạo, người ta thấy ông như đâm ra mê nắng. Gần như hôm nào, nếu không mưa, sau khi ăn sơ sài lót dạ chén cơm nguội …
Bình Luận Mới
Sống giữa xã hội như những điều William Saroyan tuyên ngôn, rất thú vị. Với điều...
Hay là “anh đang lừa dối tôi,mà sao tôi không biết?”
Hôm nay nhờ có phản hồi mới, mới nhớ ra cái comment này của bản thân tôi từ hồi nào. Chỉ có một câu nói thêm “tôi đang lừa dối anh, mà sao anh không biết”.
Tác giả đã viết quá châm biếm sâu sắc,mong có thêm nhiều truyện ngắn như thế trên Da Màu
Là độc giả của Da Màu lâu ngày, thật thú vị lại được nghe những bài nhạc hay chuyển sang tiếng Việt. Cám ơn Kẻ Jazz cùng Da Màu đã đem âm...
Ga xép, vở kịch hay, đặc biệt Nét đặc biệt thứ nhất là cái không khí hòa huỡn. Ai muốn...
Không bình luận gì cả. Chỉ trích một đoạn từ báo ‘Tuổi Trẻ’ (13/05/2007):...
Người Do Thái thấu hiểu nỗi đau khủng khiếp của chính dân tộc họ, người Nhật thấy rõ sự mất mát đau thương ngay trên đất nước họ… nên ngày nay dân...
Chừng nào thì người Việt có được trở lại các ban kịch (ca,...
Trong khi tôi đồng ý với rất nhiều điều Black Raccoon nói ở trên, nhất là về thói ưa...
Khó mà có nghệ thuật kịch trong một xã hội như VN hiện nay. Thứ nhất, bởi đặc tính...
Không...
Xin cám ơn Black Racoon đã nêu quan điểm của mình về kịch.
Thoại kịch VN Ấy là dưới thời VNCH trước 1975. Có thể nói thoại kịch thời này chia làm hai...
Kịch VN Kịch là thể loại trình diễn, kịch phải được xem, nếu chỉ được nghe trên radio thì cái hay...