Bài đã đăng của Lưu Hy Lạc
Bốn Thôi
đúng lúc lúc tay
bắt mặt mừng thì
liền tủi cho cái
giọng thầy chùa này
tuổi này tên này!
sao còn mở miệng
Song Long còn đó, trời ơi!
sự cố khác nhau tỷ như, rủi
trợt lỡ, chuyến xe sẽ vào miên
viễn, vào hư vô; thường thường, ý
tưởng trong chàng khi ấy hết sức
xốc nổi, lòng chàng tợ cơn lốc
Mới tối thứ năm, tao nuốt trộng San Francisco
Nhìn quanh, i chả khác nào con của đất; đêm về, tôi gạn đất- mày chỗ
để chôn tao.
thế là người đàn bà trong lúc ngoại tình thích đụ bằng lưỡi cũng bỏ đi;
xổng ra, ngồi …
THÌ, CŨNG CHỈ HUYỀN THOẠI
thế là, hễ chợt nghĩ tới
những buổi gặp gỡ, nhộn nhịp
ra mắt tôi cứ trộn lẫn
tính cách đỉnh giữa người này,
THẾ RỒI, THÁNG TƯ VỀ
chiến tranh việt nam coi như chấm
dứt, tính đến nay đã ba mươi
hai năm, lá cờ mặt trận giải
phóng miền nam giương trong các cuộc
xuống đường, tuần hành nhằm phản đối
cuộc chiến đó, giờ đây được thay
bằng lá cờ của iraq, hàng
Bữa tối, của TY
đặt chảo chiên miếng to-fu
để lửa riu riu em cù nách tôi;
đợi to-fu vàng, tôi ngồi
ngó tô salad, ngó nồi canh thơm
chim bay về núi tối om.
Tuỳ nghi tưởng tượng… & Hôm ở Santa Ana
mai này, hầu hết các con đường bạn đã đi qua sẽ biến dạng, miếng thi ca đính gót guốc bao lâu nay không thể kéo dài thêm nữa con đường làng.
giá mà, ai cũng thấy được những chiếc xi- líp đủ màu, kể cả chim, cò bay phần phật trong gió chiều tà, trong nắng ban mai, cục diện đời sống mỗi người có thể sẽ thay đổi.
Nơi ấy có gì
… Đồng nữ- nơi ấy có gì?
(Vai chính- Gõ, cửa sẽ mở!)
Đồng nam- chẳng có gì hết,
những cánh dơi, phế tích một
thời đã xưa, vắng; đã đổ
nát theo ngày. (Vai chính- Gõ…
Hồi đó & bây giờ
iữa đêm, trời lạnh lắm, nguyên
một đám Mỹ đen vẫn tụ
tập dưới góc đường, xéo xéo
phía cửa sổ phòng tôi, lạ!
bao giờ họ cũng nhốn nháo,
ầm ĩ; chả tài nào dỗ
được giấc ngủ, tôi nhoài người…
Ngó Sen
Đã giữa đông, nói đi
em, sao cứ dõi ánh
mắt đăm đăm mọi ngày,
như thế sẽ khiến lời
lẽ tôi thảm đạm, mùa
này, trời đất! hơi bị
hứng tình (ai hay ai
biết.) giá tụi mình kiểu
BACK TO NORMAL
đứng bên gốc cây
tùng đã hơn hai
trăm năm sống trong
japan tea gar-
den giở bài thơ
đại khái nói về
tử& sinh của ông
nhất hạnh tôi nhủ-
BÀI VIẾT LẠI
ở đâu, bao năm trường về
hướng biển, con đường vẫn vậy,
tôi đi về phía chân trời,
thực bất ngờ, thấy con chuột
Xảy ra kiểu này, chỉ giữa tôi và em
làm gì làm phải bề cho
được nàng thơ ngay khoảnh khắc
này hắn đương đụng một tình
huống hết sức bất cập thử
Thế là, hồn ai nấy giữ
Khi bên ngoài mưa, gió cứ
rỉ rả, nguyên một đêm tôi&
m thức, chỉ để chơi; sáng
ra, ngồi tọng gần chín củ
THƯỜNG, MƯA THU DỄ NHẠY CẢM.
Vào những ngày mưa thu
se thắt thế này, thoắt
cái đã mờ mịt mà
chao ôi! đời người, sao
Thu ở rừng bạch đàn
Xáp vô lần này nàng không
thể tưởng tượng được, tính chất
xốc nổi trong tôi, hắn bão
hòa tới mức, phải nói, tợ
MỘNG MỊ GÌ, CŨNG TRỜI ƠI
Mong gặp ả lần này
mắc chứng gì, hễ mở
mồm là ngọng lên, ngọng
xuống, ỉ ôi cho đến
ngày tàn, chuyện muốn nói
F*!#IN’ UP
Ngày sóc/ ngày vọng, dù gì thì
gì, chuyện đút tiền “có hay không
có trợ cấp.” vô miệng rồi mở
mồm nói mới chuyện lớn, ba chuyện
TRẬN CÚM HÀNH TÔI, NHƯ MIẾNG GIẺ RÁCH
đêm; rõ chán,
mặt trời lại mọc chỗ miếng da non,
ngay phía bẹn
nóng hầm hập
tôi một xó,
như giẻ rách,
TRÍCH TỪ MẤY Ý NGHĨ RƠI RA Ở RỐN
.. cuộn vào trong em lũ chữ tượng hình hoa/
đèn
rải kín thân thể;
tổ quốc giờ hóa bùn,
từ lỗ rốn tôi nhìn gần…
YO, HÀ- NỘI
Kịch diễn, bao giờ cũng dựng dàn ngay giữa thủ đô (cha bảo dàn dựng thì không sập*)- cánh gà chia hai phần phải, trái nơi não bộ gồm cái Linh/ cái Thư/ cái Thuận/ cái Hoài. Màn vén lên- một chiếc bóng của nhiều bóng người
Bình Luận mới