Bài thuộc thể loại: Da Màu số 20
Tách riêng
Viết có phải là khả năng uốn mình theo thực tại, nép mình vào? Hẳn ai chẳng muốn nép mình, nhưng rồi cái gì xảy đến cho tôi? Cái gì xảy đến cho những ai không thực sự biết thực tại? Thực tại tóc rối vô cùng.
Toang Hoang Ngoài Phố Chợ
Tâm Thư Gửi Nhà Văn Kiệt Tấn
Không những gay gắt, mà giọng văn của ông còn là một cách viết hoàn toàn vắng bóng sự kính trọng cho người đồng nghiệp khác phái. Tôi thất vọng vì sau hơn 30 năm ở nước ngoài, chúng ta vẫn chưa thoát ra khỏi những lối nhìn hẹp hòi, những biên giới hà khắc đã đầy ải và dìm dập chúng ta trong tình cảnh tù đầy và lạc hậu kinh niên.
Chị Bê
Hoặc tôi đã say, hoặc cô gái đằng kia có điều gì tuyệt vọng, đang sắp sửa lao mình xuống sông. Vì thế, tất cả mọi thứ trước mặt tôi trở thành hỗn độn, bập bềnh, trôi nổi. Tôi không phân biệt được mớ tóc dài của một dáng người gầy guộc đang tung bay chấp chới trên bờ, hay đang lòa xòa chực chờ chìm xuống dòng nước đen ngòm.
Giới Thiệu Thơ Sandra Cisneros – Tiếng Nói Đàn Bà Mỹ Gốc La-tinh
Tôi đã được sinh ra dưới một vì sao méo.
Cha tôi kể như vậy.
Và có thể điều đó giải thích được sầu khổ của ông.
Đứa con gái duy nhất
Không ai đưa đón
Và không ai xua đuổi.
Hạ Huyền
Đêm. Biệt thự. Phòng ngủ.
Giường lớn. Người đàn ông và đàn bà đang ngủ. Người đàn ông nằm ngửa.
Người đàn bà nằm nghiêng, mái tóc xõa tung trên gối mộng mị.
Giường con cạnh bên. Bé trai năm tuổi, rèm mi khép, miệng hé mở, má phúng phính trông giống thiên thần của các họa sĩ Âu-Châu thời Phục hưng.
Cái phòng riêng
Nhưng các bạn có thể vặn hỏi lại tôi chúng tôi yêu cầu bà nói chuyện về người nữ và văn học—chuyện đó dính dáng gì đến cái phòng riêng tây nào ở đây? Tôi sẽ cố giải thích điều này cho các bạn rõ.
chữ lác vần ác
Ðời sống tại trường đại học vui thì không sao, những lúc buồn tênh, máu lác nổi lên, Tâm muốn vô phòng, dọn dẹp đồ đạc, cởi chiếc áo xuất gia, về nhà lấy vợ, dụ dỗ vợ sinh cho mình mười hai đứa con, chẵn một tá, đủ quân số cho một đội banh bóng chuyền.
Tóm lược tư tưởng của Kelly Oliver
Nếu họ chỉ mới thử phác họa lên những nét đại cương về một khái niệm triết lý của “Đàn Bà” hay nữ tính, họ đã liều lĩnh ràng buộc khái niệm đó với những quan điểm mà chung cuộc cũng lấy từ những ẩn dụ, về mặt lịch sử, nam phái đã từng dựng lên về phái nữ. Những triết gia này thường không tham dự, hoặc nếu có lên tiếng thì với lời lẽ đầy biện hộ hay chối từ, mỗi khi họ đánh bạo nhảy vào cuộc đối thoại về triết học.
Hoạt Cảnh
Trên gương mặt xanh nhợt màu lá chuối non của người đàn ông, hai chiếc má hóp lại khiến cho đôi gò má càng nhô cao lên. Một bên mắt không còn đồng tử trở thành một cái hố nhỏ đọng lại chút bóng tối của chiều tà. Ông mặc một chiếc áo bà ba đen bạc màu, vá chồng chất.
‘Tiểu Thuyết Hương’ Sastra Wangi: Văn Chương Khích Động Nữ Quyền
Cuốn tiểu thuyết trên, ngoài việc dẫn đường cho sự xuất hiện của nhiều nhà văn nữ trên văn đàn, cũng là một dấu mốc quan trọng, đánh dấu sự thám hiểm khai phá những đề tài cấm kỵ trước nay như bản chất dục tính, đặc biệt là dục tính phái nữ, cũng như những lời chỉ trích mạnh bạo về sự bạo động chính trị, sự áp bức và những bất công xã hội.
Mặt nạ
Rồi thì tôi cũng bắt kịp nắng vàng đang run rẩy cuối đông
giăng giăng sương mù rặng Rocky Moutain
càng làm nỗi nhớ dật dờ
đường lót lá phong
7 bài thơ
Sau khi tôi chặt bỏ đôi tay
và mọc tay mới
một cái gì đôi tay cũ từng mong mỏi
trở về đòi đong đưa.
Sân khấu được đánh số 021406
bữa ăn trưa bên một dòng sông > ngồi trong chiếc Toyota trắng nóng hực
để ăn trưa bên một dòng sông ở Santa Ana > con sông luôn luôn cạn và bờ sông xi
măng loang lổ graffiti > graffiti thì xuất hiện xuyên Mỹ > nó là một thứ văn tự mới
vòng vèo rất rồng rắn rất phản kháng >
Tản mạn về vấn đề nữ quyền ở các nhà văn Nhật Bản
Thông báo dự định của DaMau.org về vấn đề nữ quyền khiến tôi nhớ ra là chưa đọc thấy tác-gia Nhật Bản nào thật sự có tiếng nói mạnh bạo rõ ràng đặt vấn đề nữ quyền đến mức như các nhà văn nữ Việt Nam hiện nay, trong số không-bao-nhiêu những tác-gia Nhật Bản mà tôi được biết.
Ngọc
Trong một lần đi Đài Loan, chị Tâm mua được chiếc vòng ngọc rất ưng ý. Nhưng mỗi lần đứng tắm dưới vòi sen, không hiểu tại sao cái vòng ngọc trong tay chị Tâm …
viết thay
Khi tôi tới, chị nói: “Em phải uống với anh chén rượu.” Vừa nói vừa rót rượu lấy xuống từ bàn thờ.
Hai năm sau, khi tôi tới chị gọi taxi: “Em phải ra chơi với …
Khi Em Đến
Chúng ta đang đi trên những mái của địa ngục
Nhưng mắt ta vẫn ngắm những đóa hoa
(thơ Issa)
1.
anh rúc tù và ốc biển (hay cell phone T-mobile thì hiện thực trần trụi ) gọi em …
Bạn bè
Trước tết, trước ngày về Việt Nam mấy hôm, Dũng đến thăm Hùng, gọi là chào tạm biệt ông anh lớn tuổi nhất trong số mấy gia đình. Quanh đi quẩn lại mãi rồi câu …
Đối thoại
Bước khỏi rạp chiếu bóng, người đàn ông đứng lại chờ người thiếu phụ, tay móc bao thuốc lá từ bên trong cái áo da màu xám, chậm rãi rút một điếu thuốc. Miệng gã …
Nữ Quyền Trốn Học
Sẽ có thời con trai Việt Nam đua nhau ghi danh học lớp Nữ Quyền. Họ học không phải do theo “mốt,” mà vì nhu cầu tiến thân cấp bách. Chắc chắn ngày ấy sẽ …
Con ong hút mật
Một chú ong mình mẩy chân tay dính đầy phấn hoa vàng bay vo ve quanh một nụ hoa cái thật yêu kiều hấp dẫn nhưng không tài nào chọc vô được cái cội nguồn …
Đi Tới Cuối Đường, Rồi … (Kỳ 4)
Tôi không biết có những cửa ải nào con người đi qua mà không phải sợ hãi. Chân tay tôi bủn rủn khi bước vào cửa khách sạn, tôi run run hỏi người quản lý cho tôi lên phòng. Dường như đã được dặn dò trước, cô ta tỉnh queo bảo “lầu hai”, không cần biết đến nỗi sợ hãi của tôi. Tôi đang bước qua một khúc rẽ của cuộc đời.
Phụ nữ chúng tôi phải viết
Có đôi lúc tôi thắc mắc tự hỏi tại sao phụ nữ thời đại chúng tôi phải viết và họ đã viết gì? Nhu cầu nào đã thúc đẩy họ cầm viết, động lực nào bắt họ ngồi xuống bàn phím, thoăn thoắt gõ những con chữ trôi bập bềnh trên giòng tư tưởng.
Tuỳ nghi tưởng tượng… & Hôm ở Santa Ana
mai này, hầu hết các con đường bạn đã đi qua sẽ biến dạng, miếng thi ca đính gót guốc bao lâu nay không thể kéo dài thêm nữa con đường làng.
giá mà, ai cũng thấy được những chiếc xi- líp đủ màu, kể cả chim, cò bay phần phật trong gió chiều tà, trong nắng ban mai, cục diện đời sống mỗi người có thể sẽ thay đổi.
Thơ Đỗ Thượng Thế
Dường như đó là bài thơ không cấu tứ
Miên man
Chảy
Và chảy
Như không có gì phải chảy
Không hiển lộ màu trăng
Nốt Chủ-Âm/Kiino-to
“Thế nhưng, quả thật là không cưỡng nổi mùa xuân được nhỉ!”
Sau buổi học, hai đứa tôi vừa uống trà vừa tán chuyện như thế.
“Sao thế nhỉ? Chả lẽ con người được cấu tạo như thế chăng?”
“Như thế là sao?”
“Cứ mùa xuân đến là thời kỳ phát tình đấy.”
Cha tôi trong vai Houdini
Như ấu trùng, thân gói chặt,
hai gót chân ta được cột lại treo vào một cái móc,
ta đong đưa trên đầu con như một cơn ác mộng và quằn quại.
Ðược bảo bọc trong cái quan tài bằng nước và thuỷ tinh, ta oằn mình,
lầm bầm những bí mật để con khỏi quay đi.
Buổi sáng
Tôi thức dậy. Tôi ngán ngẩm
việc phải bôi hồng đôi má. Khuôn trăng tôi
trong gương trông thật xấu xí.
Đôi vai gầy trĩu nặng
Bình Luận mới