chiến tranh việt nam coi như chấm
dứt, tính đến nay đã ba mươi
hai năm, lá cờ mặt trận giải
phóng miền nam giương trong các cuộc
xuống đường, tuần hành nhằm phản đối
cuộc chiến đó, giờ đây được thay
bằng lá cờ của iraq, hàng
chữ u. s out of nam ngày
nào được kẻ lại u. s out
of iraq; những ngày này, tôi
trụ ở tenderloin, mỗi bận
vô, ra đều bị choáng bởi tiếng
đạn bay, bom nổ, mặc dù trên
mặt màn hình, hiện thời tôi cũng
cảm được sức nóng thực kinh khiếp
của loài bom tinh khôn và tôi
hiện bị đốt, cháy cùng toàn bộ
ý tưởng vốn què, cụt cưu mang
mãi từ thời chiến tranh việt nam;
mấy hôm nay chả hiểu sao, sáng
ra là trần người, mắt cứ lườm
mặt màn hình vi- tính, mu bàn
tay khum khum úp lên con chuột
chốc chốc đè, ấn, đe nẹt bằng
không nó học thói qúy anh hội
viên hội nhà văn việt nam, ngày,
tối đi bươi móc, chôm chỉa hết
tác phẩm lớn đến tác phẩm nhỏ
để rồi cho ra đời thứ tác
phẩm sục cặc, thú thiệt, mắt tôi
cứ hoa, đầu tôi luôn váng vất,
phải bậm môi, cố duỗi thẳng ngón
giữa xéo, miết lên mặt các con
chữ cái thì, ô hay lại lởn
vởn, chờn vờn ngay dưới mắt nhìn,
độc hình ảnh về thực trạng của
cái gọi nền văn học xã hội
chủ nghĩa trước kia cũng như hiện
thời ở ta, thực hết sức kém
cỏi, các anh, chị được biên chế
“làm văn nghệ” nom nhếch nhác đến
độ, phải nói hệt lũ chuyên đánh
đĩ, bất lương và ông mai thảo
thì ngất ngưởng, trỏ tay mà mắng-
cút, cút hết bọn bây, ông đếch
chơi.. đồng thời, những con chữ tưởng
tắc tị trong tôi, chúng lại bật
ra, tuyền một thứ chữ chỉ để
xài cho bài này, thế là, tôi
trụ ở tenderloin đến nay
thấm thoát hơn hai mươi năm, vào
những ngày này hễ ngó mặt màn
hình liền mắt tôi hoa, đầu tôi
váng vất, với sức công phá tàn
bạo của loài bom tinh khôn trên
đất nước iraq hiện thời, chắc
chắn tôi bị đốt, cháy cùng toàn
bộ ý tưởng vốn què, cụt đeo
mang mãi từ thời chiến cuộc việt
nam thử nghĩ coi, chiến tranh việt
nam chấm dứt tính đến nay đúng
ba mươi hai năm, tôi, đã đến
lúc nên nói những câu chuyện khác
chưa nhỉ! mà này, lụi hụi ba
mươi tháng tư lại sắp về.
lưu hy lạc.