Lưu Hy Lạc
Kịch diễn, bao giờ cũng dựng dàn ngay giữa thủ đô
(cha bảo dàn dựng thì không sập*)-
cánh gà chia hai phần phải,
trái
nơi não bộ gồm cái Linh/ cái Thư/ cái Thuận/ cái Hoài.
Màn vén lên– một chiếc bóng của nhiều bóng người–
những bóng ma-
nhạc nền kiểu cải cách;
mười ba nhân vật lần lượt đi ra.
Thử tưởng tượng, vỡ kịch chấm dứt ngang mặc dù kịch bản dài bất tận (lưu ý: sẽ công diễn lại, ngay phía cánh gà, khâu cấu kết được diễn đi, diễn lại; phần đối thoại pha chất phác, cũng có thể viết lại kiểu tỉnh thành– theo lối thị dân Hà Nội bây giờ.)
Mặt tiền trường, thử tưởng tượng– đèn treo trên những con chữ cứ lộn sòng, hai mặt.
Phía sau hậu cảnh nhiều dàn dựng.
[Màu tro– khói, chết lẫn bên màu lam; màu tối vá đồng điệu lên khoảng cách bất bạo động] phông cùng trần khéo éo le một màu đỏ,
sẫm.
(Và vẫn một chiếc bóng của nhiều bóng người–
những bóng ma).
Toàn bố cục (thật ra) là màu xám của biển–
của nhiều thành phố,
động (vai chính sống lẫn lút.)
của người ở cùng chuột–
của những ngày– nhiều ngày thật ảm đạm–
cùng những đám mây lêu bêu trôi trong đầu,
trong trời.
Của mắt mở nhìn Hà– Nội bây giờ ba hồi thật, ba hồi kịch.
lưu hy lạc.
* “Ô- tô Bay,” truyện ngắn Nguyễn Hương. Hợp Lưu số 62, tháng 12/ 01& 1/ 02.