Thời gian sẽ ngắn lại với tuổi đời
họ bảo, một năm trời
là dai dẳng, đầy kinh nghiệm sống
cho những người chập chững.
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn không nói bất cứ điều gì về căn nhà gỗ ván thông. Tôi cho rằng sự im lặng của nhà thơ có nghĩa là nhà thơ không hề biết căn nhà gỗ ván thông này. Căn-nhà-gỗ-phần-mộ-thanh-xuân hẳn là một căn nhà gỗ ván thông khác, nay còn hay mất không ai biết.
Học tiểu học phải học trường của một người mang tên Vĩ đại nhưng lại là Thử nghiệm.
Học trung học phải học trường “mode” nhất, để nói tiếng nước người như gió để du học
Học …
Bài thơ giúp bạn đi tìm sự thật mà bạn chưa hề đánh mất. Sự chọn lựa giữa một bên là nhiệm vụ đối với xã hội, sự có ích của thơ ca, và một bên là vui thú riêng của ngôn ngữ, trẻ thơ, không mục đích, bao giờ cũng là lựa chọn khó khăn của người viết.
Sandbridge- sơn dầu của John White
Khách sạn tọa lạc ven rừng, kiến trúc hài hòa với thiên nhiên, giữa các cây cổ thụ dây leo chằng chịt, rễ to trồi khỏi mặt đất.
Khung …
năm 11 tuổi tôi đã bắt đầu bơi mỗi ngày từ bờ biển hướng ra đại dương. mỗi ngày xa hơn dăm mét. mỗi năm xa hơn một lưu lạc. đến khi không còn bơi được nữa…
hình dung về sau tôi- vật tế
khiến thơ cũng làm nên lịch sử
với giấy bút chiếc bàn cái ghế
chữ nghĩa và bất tận bỉ thử
không có gì đáng ngạc nhiên những người da ĐEN mang họ TRẮNG
chỉ là sự biến đổi khí hậu toàn cầu
khi tôi cảm thấy lạnh
nghĩa là tôi đang nóng
Lý tưởng khai sinh đã đến hồi chung cuộc
ta vội chạy về nhà, trùm chăn run bần bật
và đợi chờ một kết thúc gớm ghê.
Với hội hoạ hiện thực, tôi viết được câu chuyện về mình. Với việc loại bỏ màu sắc, tiếng nói nghệ thuật của tôi chân thành hơn và sáng tạo hơn.
Tôi đã làm được một cuộc thay đổi lớn cho nghệ thuật của mình. Tôi đã ra khỏi cuộc khủng hoảng sáng tạo và tìm lại được chính mình bằng loạt tranh mới này.
Hôm nay, ở phố, có một đám cưới rất vui.
Có rất nhiều người tham dự đám cưới. Giọng ai cũng ồm ồm, đùng đục.
Chắc ai cũng vui. Tôi đoán qua ánh mắt họ, có …
Tôi thấy khá là phí phạm chất xám và công sức của các anh chị em khi làm kịch mà tỷ lệ 10 thành công lực bỏ ra chỉ có 1 thành công lực là sáng tạo, 9 phần còn lại phải lo đối phó với những người giống như kiểu “Họ cho tất cả điều họ nói đều đúng, và nói chuyện với họ không phải đối thoại mà chỉ là độc thoại thôi.”
Ta phải tuân thủ những nguyên tắc cần thiết của việc trích văn, và phải cẩn trọng trong trích dẫn. Ta cần hiểu đúng và đủ những quy luật về vấn đề đó. Nhưng ta cũng phải biết về những luật trừ, những ngoại lệ, những thủ pháp trong văn học. Vì tất cả những luật trừ, những ngoại lệ đó, những thủ pháp đặc thù trong văn học đó, cộng với các quy thức, luật tắc căn bản, đã một phần làm nên sức mạnh cùng cái quyến rũ của việc viết và đọc.
Hẳn là những con số biết nói, nói rõ nữa là khác bởi chẳng ai ngoài ông Bá mới dám làm những chuyện mà kết quả thì chẳng biết mô tê gì ngoài lời hứa suông của bọn thương lái. Con số ấy cũng biết chuyển động, khi sụt khi trồi, khi lên khi xuống nhưng chung quy thì cái túi của ông Bá ngày càng phình to ra.
Tôi viết bài này vì những người bạn văn (giờ đã không còn) đã cùng chia sẻ rất nhiều điều ngọt bùi với tôi trên con đường văn chương, những người như các anh Nguyễn Mộng Giác, Nguyễn Xuân Hoàng chẳng hạn. Ông Tôn Thất Phu đã mạ lị họ trong bài của mình,
Tống khứ di dân xâu chuỗi có nghĩa là thay đổi toàn bộ chính sách di dân, đi từ hạn chế một cách nghiêm ngặt cho đến (biết đâu!)…chấm dứt hẳn chuyện di dân: không tỵ nạn, không bảo lãnh, không bốc xăm (visa lottery).
Ngày cuối năm tới gần
Bạn ơi cạn ly. Chiều đã muộn
Có thể sẽ mưa giọt thẳng hay nghiêng
Giọt rượu này sẽ thấm ruột gan.
chẳng nhớ gì nhiều
chỉ chớp qua một giòng sông
đầu ngọn núi treo đầy hoa & lá
vài gương mặt
nằm dụi mặt xuống thềm gạch
nghe tiếng trùn khoét đất
mơ được bay như khói thuốc
lên cao mãi rồi mất hút
Anh yêu em như sự tĩnh lặng của mây
rồi đâm sầm vào em như sự tan rữa của mây
rồi quay lại yêu em
rồi khẳng định chỉ cần yêu em
Ngày bé tôi thường uớc cuốn lịch nhà mình cũng to và đẹp như nhà bạn. Những cuốn lịch ghi nhiều câu châm ngôn, lời răn, ca dao tục ngữ, kinh nghiệm sống, những hình …
Chúng ta thấy ngay tác giả đã sai lầm khi dùng ký hiệu phiên âm làm chữ viết. Đây là điều vô cùng cấm kỵ. Thí dụ: ký hiệu [c] dùng để phiên âm các chữ có “ch”, như chúng ta thì phiên âm là [cuŋ͡m ta:]…
Biệt ly trong Tống Biệt Hành kéo dài lâu nhất so với bốn cảnh biệt ly khác sắp được nói đến dưới đây. Nó xẩy ra từ chiều hôm trước khi mấy người chị năn nỉ khuyên nhủ đứa em trai, từ sáng hôm nay khi đứa em gái nhỏ ngây thơ tay quấn chiếc khăn ngỡ ngàng chẳng biết vì sao anh lại bỏ nhà ra đi. Thời gian của biệt ly thì dài, nhưng cái cảm giác gieo vào lòng người đọc lại gấp rút, khẩn cấp, gắt gỏng.
Tô Thùy Yên là một tên tuổi lớn trong thi ca Việt Nam. Thời chiến tranh, ông là người lính. Trong thời bình, ông là người tù. Đi lính, làm thơ lính. Đi tù, làm thơ tù.
với lý lịch trích ngang
của lịch sử na-za-rét-ba-đình
tài xế xe khách cố thể hiện dấu thánh mới
cho một trạm thu phí quốc doanh
ngủ thêm chút nữa. ráng. nằm thêm
giao lộ tinh sương mang số ẩn tế
đố biết xe nào quên bật đèn
lội bộ giờ này coi chừng trợt té
Cái gì thì cũng là để xóa đi chút gì
làm sụp đổ điều tưởng là
để xây dựng điều không ngờ, không cả biết
(chỉ biết khi đã đi qua).
suốt mùa đông cái nắm vặn cửa
có liên quan mật thiết với nhịp mạch tim tôi
đập
đừng ai cắc cớ vặn nắm cửa vào tối 24