Bài đã đăng của Lê Thị Thấm Vân
Lê Thị Thấm Vân hiện sinh sống tại Hoa Kỳ.
Tác phẩm đã xuất bản:
-
- Đôi bờ (tập truyện ngắn) 1993.
-
- Mùa trăng (tiểu thuyết) 1995.
-
- Việt Nam ngày tôi trở về (tiểu luận) 1996.
-
- Yellow light (thơ) 1998.
-
- Xứ nắng (tiểu thuyết) 2000.
-
- Âm Vọng (tiểu thuyết) 2003.
- Bóng gẫy của thần tích (tiểu thuyết) 2005.
Tác phẩm sẽ xuất bản:
- Những người đàn bà đến từ Hỏa Tinh (tiểu thuyết)
- Mùi của riêng em (thơ)
sao đời chẳng như là giấc mơ chớp nhoáng đêm qua?
không ai có thể điều tra được trump đã tự sát bằng cách nào, nhưng trump để lại mảnh giấy viết tay bằng máu đặt trên laptop của hunter biden: “hãy để lịch sử phán xét tôi.”
Coronavirus

tôi đang hít thở bầu không khí chết chóc, tang thương rình rập, rượt đuổi sau lưng.
‘nó’ rượt đuổi bất kỳ ai. từ tổng thống đến kẻ sát nhân. từ tỉ phú đến người vô gia cư. từ đứa bé đang tượng hình trong bụng mẹ…
Sáng tinh mơ thu, 2019

trong ánh sáng nhập nhoà bình minh thu
hơi lạnh đông đang đợi chờ ngoài ô kiếng cửa sổ
ôm cánh tay phải thương tích tuổi thơ vĩnh viễn đời tôi
mùa hè đang đi qua

cả tuần nay tôi như con ong
lặng lẽ kiên nhẫn sắp xếp những phiến đá
lát mặt đường
sao thật bằng phẳng
tái sinh

nàng có thai, chàng bảo phải phá, rồi quất ngựa truy phong trong vòng hai mươi bốn tiếng. nàng tự quyết ôm bụng bầu đi làm mỗi sáng và nói chuyện …
ổi, băng vệ sinh và bà

một trưa cuối tuần, tuổi 16
tôi đi chợ về
đặt hộp băng vệ sinh trên bàn bếp
nhìn bà đang đứng lui cui vo gạo
không nhất định
đám tang chính trị gia
trên màn ảnh truyền hình
hoa ngọc lan đang héo
bởi lá đã rụng về cội
43 năm và chuyện trò giữa hai người bạn gái

thấm vân: “sắp 30/4 rồi. vậy là đã 43 năm. 43 thanh xuân đời bọn mình bay cái vèo.”
mía: “ ừ lẹ thiệt. 43 năm trước tụi …
chia tay, chiều buông…

nắng theo gió xôn xao
bông hoa tím cuối hè rưng rức đợi
biết em cùng ta có bước chung nhịp?
khoen tròn luồn ở ngón tay áp út. giữ được bao lâu, hỡi em?
niềm vui,
bừng lóe từ tròng mắt em sâu thẳm đen.
người đàn bà việt nam thời hậu chiến

người đàn bà việt nam
ở mỹ sáu năm
(như chưa từng ở)
không thể nói trọn một câu tiếng anh
chỉ yes/no hoặc bẻn lẻn cười trừ
cùng người bán hàng ở tiệm goodwill và chợ lucky phía sau lưng nhà
kẻ lạ trên thiên đường–chương cuối
Tại sao tôi phải chống lại tôi? Tại sao tôi phải đổi tên? Tại sao tôi phải phủi bỏ tôi? Tại sao tôi phải xoá sạch ba năm lính tráng? Tại sao tôi phải ngồi trả lời những câu hỏi đại loại như: “Anh là ai? Từ đâu tới? Tổng thống Mỹ hiện nay tên gì? Vì sao anh muốn trở thành công dân xứ này? Tại sao ông không chịu đi làm mà hưởng trợ cấp bệnh tâm thần?
kẻ lạ trên thiên đường- chương 12
Sáng nay Lan ghé đưa cuốn sách luyện thi quốc tịch Mỹ. Bỗng dưng trong tôi nhen nhúm nghĩ ngợi về “nước Mỹ” chút xíu. “Không bao lâu nữa anh sẽ già.” Lan nói. “Già thì vào viện dưỡng lão ở.” Tôi nói. Tôi thề quyết không bao giờ về lại Việt Nam khi còn bóng dáng quân thù
kẻ lạ trên thiên đường- chương 11
Những người thuộc thành phần thấp kém, phải bò lội dưới đáy, đứng bên lề xã hội Mỹ mong đợi một phép màu. Họ ăn đủ loại thức phẩm khác nhau, tin vào thượng đế khác nhau, trải nghiệm khác nhau, mùi vị khác nhau, điển hình là tôi đây. Nhưng vui, buồn, lo âu, sợ hãi thì chắc là giống nhau. Di dân, tị nạn, chuyển di, ly hương, lưu vong, chạy loạn… từ ngữ nào nghe cũng
kẻ lạ trên thiên đường- chương 10
Cô gái dự thi hoa hậu ở Nhật, giám khảo hỏi cô giữa danh vọng và nhan sắc, cô chọn gì? Tôi chọn danh vọng vì nhan sắc tôi đã có. Cô hóm hỉnh trả lời. Năm ngoái, miền Bắc Việt Nam có cuộc thi hoa hậu tỉnh, lúc trao vương miện cho cô gái được giải nhất, ông lãnh đạo căn dặn, “Trước kia nó là của cháu, giờ đây nó là bộ mặt của cả tỉnh ta, cô nên hết sức giữ gìn.”
kẻ lạ trên thiên đường- chương 9
Nghĩa là tôi sống hết sức vật vờ, vô cảm. Sống chỉ mà sống. Sống vì chưa già, chưa bệnh, chưa chết. Tôi muốn mỗi ngày trôi qua trong sự bình an. Bình an có phải là mục tiêu sống của con người không?
kẻ lạ trên thiên đường- chương 7&8
Sáng nay khi soi gương, tôi thấy tôi là thật nhưng hóa ra là ảo. Tôi nhìn tôi trong gương khi chải tóc, bôi kem, cạo râu… Tóm lại, tôi làm tôi dễ nhìn hơn, tuyệt nhiên tôi chẳng thể thò tay vào gương làm hay sửa được gì thằng tôi cả.
kẻ lạ trên thiên đường
Cái tên Lê Đăng Trường, chủ bút kiêm chủ nhiệm nằm rõ ràng, oai vệ ở trang đầu. Tờ báo đủ nuôi sống tôi ngày qua ngày. May mà tiền mướn nhà rẻ, Thành lại tử tế cho tôi sử dụng garage để làm tòa soạn với điều kiện tôi phải in hình lá cờ vàng ba sọc đỏ ở đầu trang báo. Với tôi, đó là chuyện nhỏ. Thỉnh thoảng tôi đăng mấy bài viết hoặc thơ ca tụng đời lính tráng để tặng riêng Thành
kẻ lạ trên thiên đường- chương 3&4
Còn thằng Lộc ra đi mang theo cả con người tôi. Giờ tôi chẳng biết tôi là ai? Thằng Lộc là tôi hay là thằng Lộc? Làm sao nó ra khỏi nước Mỹ mà người Mỹ không nhận ra nó? Tôi hơn nó nhiều tuổi chứ ít ỏi gì. Nó to cao, trắng trẻo. Tôi gầy gò, xanh xao.
kẻ lạ trên thiên đường- 1&2

Tôi có biệt tài giả giọng nên thu hút được khá nhiều khách hàng cho công ty. Tôi cũng quyến rũ được một số bạn tình qua điện thoại. Tôi thu âm giọng nói khác miền, khác giới tính, khác tuổi tác rồi nằm nghe, tự kích thích như chẳng phải là tôi mà là ai đó. Đặc biệt giọng trai trẻ, nhả nhớt lời lẽ trăng hoa lượn lờ khắp thân thể tôi.
gió
hắn trao tôi vài con bài chứa đựng phận người
khôn ngoan hiểu biết tình cảm không bằng may rủi, hắn nói
tôi nhìn xuống kẽ chân hắn
tìm gió
Sống

Eve cứng lòng tự chọn hạnh phúc đời thường. Bà tìm tòi học hỏi, thắc mắc hoài nghi. Sống theo ý muốn, bà bất chấp lời răn dạy của Chúa để ăn thử “trái cấm” từ cây nhận thức. Nhờ ăn trái cấm, bà có được tiếng nói…
Hung tàn

Mới 5 tuổi đã bị bà nội, mấy mụ hàng xóm, gã đàn ông chuyên nghề cắt mồng đốc dạo đè banh háng chị kiếm tìm hột thịt – kintir – để cắt khoét, đâm nát, khâu vá. Đớn đau ngất người. Lúc đó, ai che chở chị? Allah đang ở đâu?
Malala

đàn ông học được
đàn bà cũng học được
Malala không để nửa số óc não của loài người phí phạm
biến thành bụi tro
Sản phẩm

“Đứa bé là con của ai?” Người đàn ông Cam bốt hỏi.
“…..”
“Đứa bé là con của ai?” Người đàn ông Việt nam hỏi.
“…..”
Bình Luận mới