Bài thuộc thể loại: Sáng Tác
chùm truyện chớp Cung Tích Biền
BÌNH YÊN
Một chiều về thăm quê
ngồi bên bờ ruộng rạ
chiến tranh qua, rất xa
có một con dế khô
một mình, xác buồn lạ.
HÒA GIẢI
Con mèo phải ăn con chuột.
Vì con chuột luôn vận động …
Đi tìm…
Cứ thế cho đến lúc Lan bỗng nhiên phát hiện ra cái gì mình cũng có hay nói cho đúng, cái gì cần, Lan đều có. Y như chúng từ đâu đột ngột hiện đến. Có nhà có cửa có nghề nghiệp có bằng Mỹ treo bên cạnh tranh sơn mài đông hạ thu đông, mai lan cúc trúc cùng tranh sơn dầu hiện đại lẫn với tranh Tàu cổ điển. Lại có rể Mỹ, dâu Việt, cháu thuần, cháu lai.
đêm trắng đi chơi muộn về ♦ mùa lãng mạn
những giờ la cà sum vầy bù khú
tụ họp sẻ chia luận đàm bình chọn tử thủ
đỏ xanh Cộng hòa Dân chủ
đường mòn Hồ Chí Minh ĐMHCM
Đàn ông trang điểm ♦ Đàn ông lú lẫn
Ra đàng xịt tóc chút keo
là mơ ai đó còn yêu dấu mình
Đàn bà trang điểm thiệt tình
Đàn ông trang điểm dối mình còn sung
Ly Hương (kỳ 2)

Một chuyên viên về mất mát, cô ta có thể có biệt danh như thế – còn anh thì chỉ là một tay mơ, khi đem so sánh với cô. Còn bây giờ, anh cũng quên luôn tên cô ấy. Đã mất tên rồi, mặc dù
anh từng biết nó quá rành rẽ. Đang mất, đã mất …. Anh bước gấp lên khi cái tên ấy bỗng trở lại với anh.
Leah.
Ly Hương (kỳ 1)

Có một điều họ không đề cập bao giờ. Mỗi người đều tự hỏi liệu người kia có lo buồn không nếu họ không có con. Dường như đối với Ray sự thất vọng có can dự đến việc Isabel tỏ ra muốn biết tất cả về cô gái mà anh có nhiệm vụ đưa về nhà tối thứ bảy.
Bên bờ em
Tôi theo đường chim bay
vượt bờ Bến Hải
tìm đến em trong những góc phố
ẩm mốc mùi chuyên chính
dịch vong
vang vọng mãi đàng xa tích lũy một trận huyền hồ ếch nhái
uềnh oàng giao lộ
đi trong mùa cú tợp sương mưa
những con đường làng giao thoa màu đất nhẵn nhụi
đánh tiếng khi ý nghĩ vẩn đục ♦ chẳng là gì khi đen một cõi
thành phố trầm mặc chảy tràn giọng nói người quen thuộc đen đúa mùi mưa
nào hay đâu não trạng nhú ra những chiếc răng nhọn cắn sâu vào bầu trời ảo giác
Một ký ức buồn ♦ Trong căn phòng trọ tám người ♦ Trước chuyến đi xa
trên vai túi hành lý ngủ mê
cố thoát ra khỏi vong bản tuổi mười sáu
bóng tối mềm như con rắn đỏ
cuộn mình cuối con đường
Đêm trắng và con ngựa đen
quái vật thời đại
sinh ra quá nhiều, quá nhanh
cộng thêm những con ma của ký ức
dẫy dụa trong thịnh nộ
42:6

Thời gian sẽ ngắn lại với tuổi đời
họ bảo, một năm trời
là dai dẳng, đầy kinh nghiệm sống
cho những người chập chững.
BỐN KÝ SỰ NGẮN
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn không nói bất cứ điều gì về căn nhà gỗ ván thông. Tôi cho rằng sự im lặng của nhà thơ có nghĩa là nhà thơ không hề biết căn nhà gỗ ván thông này. Căn-nhà-gỗ-phần-mộ-thanh-xuân hẳn là một căn nhà gỗ ván thông khác, nay còn hay mất không ai biết.
Đỉnh cao giáo dục XHCN
Học tiểu học phải học trường của một người mang tên Vĩ đại nhưng lại là Thử nghiệm.
Học trung học phải học trường “mode” nhất, để nói tiếng nước người như gió để du học
Học …
Cát

Sandbridge- sơn dầu của John White
Khách sạn tọa lạc ven rừng, kiến trúc hài hòa với thiên nhiên, giữa các cây cổ thụ dây leo chằng chịt, rễ to trồi khỏi mặt đất.
Khung cảnh …
vó, bờm
năm 11 tuổi tôi đã bắt đầu bơi mỗi ngày từ bờ biển hướng ra đại dương. mỗi ngày xa hơn dăm mét. mỗi năm xa hơn một lưu lạc. đến khi không còn bơi được nữa…
Bảy chữ, kí, gửi
hình dung về sau tôi- vật tế
khiến thơ cũng làm nên lịch sử
với giấy bút chiếc bàn cái ghế
chữ nghĩa và bất tận bỉ thử
black & white #2
không có gì đáng ngạc nhiên những người da ĐEN mang họ TRẮNG
chỉ là sự biến đổi khí hậu toàn cầu
khi tôi cảm thấy lạnh
nghĩa là tôi đang nóng
Tự khúc mùa Đông
Lý tưởng khai sinh đã đến hồi chung cuộc
ta vội chạy về nhà, trùm chăn run bần bật
và đợi chờ một kết thúc gớm ghê.
Một đám cưới
Hôm nay, ở phố, có một đám cưới rất vui.
Có rất nhiều người tham dự đám cưới. Giọng ai cũng ồm ồm, đùng đục.
Chắc ai cũng vui. Tôi đoán qua ánh mắt họ, có …
Nguyễn Thị Minh Ngọc: Thoại kịch ở Việt Nam đang hấp hối (kỳ 2)

Tôi thấy khá là phí phạm chất xám và công sức của các anh chị em khi làm kịch mà tỷ lệ 10 thành công lực bỏ ra chỉ có 1 thành công lực là sáng tạo, 9 phần còn lại phải lo đối phó với những người giống như kiểu “Họ cho tất cả điều họ nói đều đúng, và nói chuyện với họ không phải đối thoại mà chỉ là độc thoại thôi.”
CÁ BỐNG TƯỢNG
Hẳn là những con số biết nói, nói rõ nữa là khác bởi chẳng ai ngoài ông Bá mới dám làm những chuyện mà kết quả thì chẳng biết mô tê gì ngoài lời hứa suông của bọn thương lái. Con số ấy cũng biết chuyển động, khi sụt khi trồi, khi lên khi xuống nhưng chung quy thì cái túi của ông Bá ngày càng phình to ra.
Tản mạn đầu năm-chính trị, kinh tế, văn học

Tống khứ di dân xâu chuỗi có nghĩa là thay đổi toàn bộ chính sách di dân, đi từ hạn chế một cách nghiêm ngặt cho đến (biết đâu!)…chấm dứt hẳn chuyện di dân: không tỵ nạn, không bảo lãnh, không bốc xăm (visa lottery).
Cuối năm cùng bạn
Ngày cuối năm tới gần
Bạn ơi cạn ly. Chiều đã muộn
Có thể sẽ mưa giọt thẳng hay nghiêng
Giọt rượu này sẽ thấm ruột gan.
(th)ân lạnh

chẳng nhớ gì nhiều
chỉ chớp qua một giòng sông
đầu ngọn núi treo đầy hoa & lá
vài gương mặt
Những ngón tay có mắt ♦ Đốt thuốc
nằm dụi mặt xuống thềm gạch
nghe tiếng trùn khoét đất
mơ được bay như khói thuốc
lên cao mãi rồi mất hút
Bình Luận mới