Trang chính » Tác giả

Bài đã đăng của Cung Tích Biền

Cung Tích Biền

Tên thật Trần Ngọc Thao. Sinh ngày 8-2-1937 [tháng 12 năm Bính Tý], khai sinh ghi 1938, dưới chân Nỗng Ông Tào, Thăng Bình, Quảng Nam.

Sống tám năm thời Pháp thuộc [1937-1945]. Chín năm trong vùng Kháng chiến Liên khu V [1945-1954]. Hai mươi mốt năm Việt Nam Cộng Hòa [1954-1975]. Từ 1975 đến nay [2008] dưới chế độ Cộng sản.

Từ nhỏ có đến trường đàng hoàng. Thời Kháng chiến hoc hành lang bang. Sau 1954 học trường Diên Hồng [Phố Cổ Hội An], Quốc Học Huế, Đại học Văn khoa Huế, Đại học Luật Sàigòn. Không tiếp tục học đại học. Khởi nghiệp văn khá sớm. Năm 1961 dạy Anh văn và Việt văn tại các trường trung hoc ở Quảng Nam. Năm 1963 động viên vào trường Võ Bị Thủ Đức, khóa 17.

Tốt nghiệp Trường Sĩ quan Hành chánh Tài chánh khóa 10, thuộc Bộ Quốc phòng Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Từng phục vụ qua các đơn vị 211 Pháo Binh [Sư đoàn 21 Bộ binh, Bạc Liêu], Trung đoàn 10 Kỵ binh [Đức Hòa] và Tiểu đoàn 251 Pháo Binh [Sư đoàn 25 Bộ Binh, Tây Ninh].

Từ 1970 là giảng viên Trường Sĩ quan Hành chánh [Sàigòn]. Lập gia đình năm 1972. Giải ngũ năm 1973, cấp bậc Đại úy. Giáo sư Thỉnh giảng Viện Đại học Cộng đồng Quảng Đà [Đà Nẵng]

Sau 30 tháng 4-1975, sống lây lất bằng đủ thứ nghề. Đạp xe ba gác, chạy xe ôm, thu gom ve chai, làm cu ly bốc vác, thợ mây tre lá, thợ sơn mài... Năm 1982 tạm ổn định nhờ vợ buôn bán sơn mài. Bản thân mang rất nhiều thứ bệnh. Hơn vài thập niên nay làm thân chùm gởi trong gia đình.

Nghề và nghiệp trọn đời: Viết văn.

Là một nhà văn độc lập. Có truyện và thơ đăng trên các báo từ 1958, với nhiều bút hiệu lúc ban đầu [Chương Dương, Việt Điểu, Uyên Linh] trước khi có bút hiệu Cung Tích Biền.

Bút hiệu Cung Tích Biền xuất hiện lần đầu tiên tên tuần báo Nghệ Thuật [tháng 3-1966] tại Sàigòn, với truyện ngắn Ngoại Ô Dĩ An và Linh Hồn Tôi. Nhanh chóng có truyện đăng trên hầu hết các nhật báo, tuần báo, tập san văn học nghệ thuật có giá trị, trước và sau 1975, trong và ngoài nước, cả trên các trang web văn học. Có tác phẩm dịch sang ngoại ngữ, in chung với nhiều tác giả, phát hành ngoài nước.

Tác phẩm đã xuất bản:

- Ai Tỉnh Ai Điên [Trí Dũng, SG 1969]
- Nỗi Buồn Thắp Sáng [Trí Dũng, SG 1969]
- Hòa Bình Nàng Tình Rỗng [Trí Dũng, SG 1970]
- Trên Ngọn Lửa [in chung, Hoàng Đông Phương xb 1971]
- Cõi Ngoài [Kỹ nguyên, SG 1970]
- Bạch Hóa [in chung Những Truyện Ngăn Hay Nhất Quê Hương Chúng Ta, xb Sóng, SG-1974]
- Chim Cánh Cụt [Long An xb 1990]
- Một Thời Lưu Lạc [Long An xb 1990]
- Tình Yêu Mùa Ảo Ảnh [Đồng Nai xb 1990]
- Thằng Bắt Quỷ [Tân Thư xb, Hoa Kỳ 1993]
- En Traversant le fleuve [in chung, Edition Philippe Picquier, Paris]
- Thằng Bắt Quỷ [in chung, Kim Đồng xb, Hà nội, trong Tổng Tập Truyện Ngắn VN Thế Kỷ XX]

Hiện các tác phẩm của Cung Tích Biền sáng tác trước 1975 đang bị cấm lưu hành tại Việt nam. Tác giả hiện sống tại Đồng Ông Cộ, Sàigòn, Việt nam.

rắn sài gòn

18.07.2022

Cũng là chủ trương chung trong kinh tế xã hội chủ nghĩa lúc bấy giờ, mỗi thành phố lớn phải là một “đại điểm” tập hợp được cả ba ngành, thương, công và nông nghiệp. Là nơi mua bán trao đổi hàng hóa, có luôn cả những xí nghiệp sản xuất đủ thứ ầm bà làng từ hộp sữa tới cái xế bốn bánh, thêm/gồm/ luôn cả nông nghiệp mần ra vườn rau ruộng lúa. Nói chung là ta đủ tự cường lẫn tự cung tự cấp, không cần nguồn ngoại nhập.

thành tôn, người đi tìm dĩ vãng

14.07.2022
Thanh-Ton-Anh-Hoang-Thi-Kim_thumb.jpg

Săn lùng tung tích “bọn chúng”, là bọn sách cũ có giá trị, quý hiếm ấy, gom nhặt, nhưng không có mục đích làm một thư phòng cho riêng mình; mà, luôn dành tặng cho những ai “mê cái chữ”; trong ấy phần lớn là các nhà nghiên cứu văn học, văn chương, lịch sử. Lạ lùng, Thành Tôn tặng một người bạn thân, cả đôi người chưa quen biết, nhưng “Anh ạ, tôi cần quyển sách ấy”. Nếu người được tặng sách quên lời cảm ơn, cũng chẳng sao, lần sau gặp lại, nếu cần thêm, tặng thêm.

một lần trở lại

25.11.2021

Hai người nữ trong một thoáng bất ngờ chưa kịp phản ứng gì. Nhưng cái ám ảnh về bi kịch thức giấc. Một người quay lại ôm thi thể người nằm đợi, và một người đứng lên nhìn sững sờ người đàn ông vừa xuất hiện.

Thu Đi, Cá Trở Về Nguồn

19.11.2021

Thuở kia, loài cá hồi này được mấy bà mẹ đẻ ra ở đầu nguồn. Chúng theo sông, trôi ra hồ. Ra tận biển. Khi trưởng thành, giựt mình, thấy đã phiêu bạt, xa bờ hằng nghìn cây số, nay chúng tìm về “Nơi mẹ đã sinh ra tôi”.

Tân truyện Cung Tích Biền: Một Thời Nên Vắng Mặt

16.11.2021
CungTichBien-MotThoiNenVangMat-bia.jpg

 

Văn Học Press
trân trọng giới thiệu
 

Một Thời Nên Vắng Mặt
tân truyện
Cung Tích Biền
Văn Học Press xuất bản 2021
Bạt: Nguyễn Vy Khanh, Đặng Thơ Thơ, Lê Hữu
Tranh bìa: Hoàng Thị Kim
Thiết kế bìa: Hubert Phan
Ấn phí …

MỐI TÌNH MƯA BONG BÓNG

28.10.2021

Trời đổ mưa bên ngoài. Qua khe cửa là những làn chớp soi. Tôi nhắm mắt để Miên đưa đi, đưa tôi vào huyệt. Tôi thoáng nhận nơi gối và chiếu chăn của Miên có một mùi thơm kỳ lạ. Mùi đời lúc hấp hối. Mưa vẫn rơi dìu dặt bên ngoài. Một cơn mưa tiễn chân tôi vào thế giới đàn bà.

NGÀY TRỞ LẠI THÀNH PHỐ

18.10.2021

Liên đi khuất một rặng dương rồi ra phía biển trước khi vào quán nước. Chắc con nhỏ nhớ mấy con còng. Liên vác cây nạng lên vai, chạy thoăn thoắt theo đám bọt sóng đang lăn tăn trên cát. Hoán nhìn về phía Liên rồi nhìn về phía những đám mây thâm thấp. Hoán nằm dài trên ghế đá. Trăng lưỡi liềm nhợt nhạt trên nền trời lạnh lẽo. Tinh tú chạy lang bạt. Cả vũ trụ như đang lao xao theo một sự thu hút nào vô nghĩa.

Đặng Phú Phong Chạm Ngõ Vô Thường

11.10.2021

Chạm Ngõ Vô Thường là một thành công của Đặng Phú Phong. Nó cho ta những xúc cảm tràn đầy, những nỗi buồn kín đáo. Nó nới rộng bãi bờ của tình yêu. Nó là tâm sự của chúng ta, đi dưới hàng cây đổ bóng chiều, để thương về, để nhớ tới một ai. Một ai đó, đã từng…

HUỲNH NGỌC CHIẾN NGƯỜI ĐI, CHUYẾN TÀU SỚM.

14.06.2021
clip_image002_thumb.jpg

Huỳnh Ngọc Chiến hiểu ra chỗ vi diệu này, nên càng làm việc nhiều anh càng cẩn trọng. Hầu hết sách tái bản, Chiến đã ra công chỉnh sửa, hiệu đính. Lại khiêm tốn, luôn tìm gặp những người Chiến tin là uyên bác hơn mình để tham vấn, học hỏi

Ba Mươi Tháng Tư Thế Võ Lật Bánh Tráng

30.04.2021
huc-do-dinh-4145_thumb.jpg

Bấy nay chúng ta “say” bởi một loại thuốc an-thần-tư-tưởng. Bị đẩy tới chỗ mù lòa trong tư thế chọn lựa.

Trong một thực tế hối hả, đần độn, có không ít chúng ta, mỗi con người, một thời, đã trỗi dậy những giấc mơ. Mơ, và Mong. Mơ làm anh hùng, và mong được chết anh hùng.

Lính Mỹ đã có mặt- Phần II: ĐẤT ĐAU ĐẤT CŨNG RÙNG MÌNH

5.02.2021
171003-spector-vietnam-ap_thumb.jpg

Đám hành khách xe đò một đoàn lang thang, nhạt nhòa trong hoàng hôn đi về hướng cầu. Một thanh niên trong họ khuyên bà con nên vào ngay cổng đồn lính Mỹ xin cầu cứu, trú ngụ qua đêm, đồn lính Mỹ có nhiều thực phẩm thuốc men, chỗ trọ sạch sẽ. Đám phụ nữ và các cô gái trẻ phản đối, lý do, “rất sợ lính Mỹ”. Vì sao mà sợ? Sợ bọn Mỹ hiếp dâm? Ai nói vậy? Người Bên Kia nói. Nói, một trăm phần trăm lính Mỹ là bọn hiếp dâm đàn bà gái trẻ, là luôn đốt nhà, giết trẻ em.

NGƯỜI LÍNH MỸ ĐÃ CÓ MẶT–Kỳ 1: Điểm Lửa Đầu Tiên

28.01.2021
8527722779_cf25ef401d_h_thumb.jpg

Pence và Fort, hai sĩ quan cấp úy quân đội Mỹ, đến Việt Nam trong nhiệm vụ một người lính viễn chinh, tham dự trực tiếp vào cuộc nội chiến Bắc-Nam.

Trước khi lên đường, họ được học tạm đầy đủ về lịch sử, địa lý, chiến sự, tình hình chính trị, tương tác xã hội, tâm lý quần chúng nơi sẽ tới.

PHẬN NGƯỜI TRONG CÕI ẢO

16.11.2020

Tiểu sử của Đạo Nữ khá nhiều bí ẩn, cách tu hành lạ lùng, phong thái kẻ tu hành nửa ma nửa Phật, tỉnh tỉnh mơ mơ, cũng là đặc điểm quyến rũ bá tánh hiếu kỳ. Cái khuôn phép, cái khuôn vàng thước ngọc lắm khi làm con người chán nản, muốn phá bỏ, vượt ngoài. Là tìm tới cái lạ, chỗ ma ám quỷ hiện hình.

“Mộng ảo với Quỷ Thần: Cung Tích Biền trả lời phỏng vấn chuyển đề thiếu nhi

20.10.2020
Fables-La-Fontaine_thumb.jpg

Sách cần đọc hồi còn bé mà ngoài hai mươi tuổi mới ghé mắt “thăm” thì chẳng còn lúc nào đọc lại. Cảm giác ư? Nó lạ lùng lắm. Tôi đến với sách thiếu nhi khi vợ tôi sẵn lòng đẻ ra cho tôi một lũ con. Rồi lũ con đẻ tiếp bọn cháu nội ngoại.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT – Mắt truồng

6.08.2020

Vào thời Pháp thuộc, trước 1945, ở quê tôi, lứa chừng sáu bảy tuổi đổ xuống đa phần ở truồng. Con nít gái cũng truồng khơi khơi. Cái mặt còn có lông mày lông mi, cái háng trắng nõn. Trong vườn quê, bọn con nít đông vầy như bầy gà, ríu ra ríu rít. Đứa bẻ đôi củ khoai, đứa ăn chung trái ổi. Đứa này cắn xong tới đứa kia. Trái ổi dính nước miếng nước mũi dơ hầy.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- Lời giải oan muộn màng

4.08.2020

Thuyên đang ở đâu? Vĩnh Th. đang ở đâu? Và cô Hồng vàng đẻ con Mỹ trắng? Và đâu Sư Tăng, Thầy Tú, chùa thiêng, miếu thắt cổ mưa mù sét đánh ngang? Đêm mùa đông 1947 tôi ngồi trong cái thúng, thúng đầu kia là hai đứa em, được chú Hai Mau vừa gánh vừa chạy băng đồng, tản cư lên đèo Tư Yên.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- Lời tâm sự nửa vời

30.07.2020

Bọn nhóc hoảng sợ, bỏ chạy. Tôi phản ứng chậm, bị chú chộp đầu. Bảo, Thằng Thao, ngồi lại đó, mày phải ăn kẹo. Tôi nhai kẹo. Chú ngồi, buồn rượi con đười ươi. Đôi mắt chú nhìn lung ra nắng. Nắng quê tôi chừng là nắng buồn nhất thế giới. Tôi chưa đi khắp thế gian, nhưng cam đoan vậy.

MỘT THỜI NÊN VĂNG MẶT- Bùa mê từ thuở dậy thì

24.07.2020

Năm ấy tôi mười ba tuổi, sinh lực lẫn thần hồn tôi chưa biết mùi giao cấu nam nữ là gì. Một đêm tối trời, chị Hai Xuân xinh đẹp kéo tôi lên giường ngủ cùng chị. Hồi này dân miền quê chưa biết tới ánh điện. Đêm có trăng mơ màng, không trăng xóm làng tối thui một cái túi mực, chỉ lấm tấm trên kia sao trời.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- Những niềm đau hóa thân.

22.07.2020

Cô đang trong cái khí hậu một thủ đô bị bao vây bởi muôn trùng hiểm họa, rộn ràng đảo chính, nức nở biểu tình, mày mò đặt khối thuốc nổ, thông minh cực kỳ canh giờ giấc đúng giờ tan sở, buổi hội họp, khi cùng vui chung trong quán rượu, tất thảy, nhất thiết phải cùng lúc, một ánh chớp, chúng phải chết tươi hàng loạt. Một hàng áo quan bên này bày ra, lũ huy chương đầu kia được gắn.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT – Có nhiêu điên nhiêu

16.07.2020

Miền Nam bắt đầu cơn đột quỵ.

1964, 1965, triền miên những cuộc binh biến dưới nhiều tên gọi, chỉnh lý, đảo chính, cách mạng, từ các tướng già tướng trẻ, tướng thân Pháp, tướng thân Mỹ, tướng con Chúa, tướng nhà Phật, tướng thuần quốc gia, tướng nằm vùng.

Phật giáo góp mặt trong dòng xe cộ lừ đừ trên đại lộ là vô số bàn thờ Phật.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- Bị nhiễu loạn từ tuổi học trò

14.07.2020

Tôi bị ngấm thuốc “Biệt ly”, từ tuổi học trò. Miền thanh tân của tuổi trẻ đã mau chóng biến dạng. Khởi đầu là vô danh, bóng tối. Từ một con ấu trùng sống qua hai trăm ngày, để ra kiếp/con phù du, chết trong một hoàng hôn ngày. Lửa mặt trời hãy còn, chúng tôi đã vào kết thúc.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- Cứt thỏ

9.07.2020

Xứ sở này tàn tệ thật. Chiến tranh tàn phá và sự buồn phiền bào mòn cả thảy. Bom đạn kẽm gai rào chắn đã đành, lại rào chắn bởi vô hình tư tưởng. Cái hư ảo tuyệt cùng mộng mị mênh mông kia lại khiến con người chết chóc bị gậy gấp bội.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- buồng trứng

8.07.2020

Đồng ruộng nhiều sâu rầy, ta dùng nhiều thuốc trừ sâu. Đồng ruộng thừa thuốc trừ sâu, thay vì giảm thuốc, ta cần thiết tăng thêm… sâu rầy. Để giải quyết số thuốc thừa. Hai thứ này luôn phải cân bằng để lai rai xài nhau. Ấy là cái sân khấu trình diễn.

MỘT THỜI NÊN VẮNG MẶT- chuyện của châu chấu

3.07.2020

Nữ Sư phán rằng:
“Đạo hữu này phải được sống chung dài lâu với một con vật. Để tự thức dạy bảo. Bấy lâu Nhà ngươi quên rằng mình là …một con người. Muốn trở thành một con người hoàn hảo, không có chi khác hơn, là để con vật nó cai trị.”

MỘT THỜI VẮNG MẶT- Lời âm u khói núi

2.07.2020

Tôi, một thành phần rất lăng nhăng nhưng không thể vắng mặt chỗ đầu tên mũi đạn. Đôi khi thảnh thơi nghĩ: “Nếu thiếu vắng mình cuộc chơi sẽ thiếu khăn tang.”

Nếu chúng tôi tìm mọi cách để ra khỏi cuộc chơi – trốn lính hoặc đào ngũ chẳng hạn – các xưởng sản xuất chân nhựa, nạng gỗ, răng giả tròng mắt nhân tạo và đủ thứ lộn xộn lẫn vân vân, sẽ đồng loạt ế ẩm.

NHỮNG MÙA XUÂN THEO NHAU

9.04.2020
DSCF2851_thumb.jpg

Đôi khi tôi hỏi Tựu, Ông sợ gì nhất. Lần nào cũng vậy, Sợ cái lưỡi.

Tựu có một cái lưỡi rất đẹp. Màu đỏ tươi, người ấy là sức khỏe tốt. Lưỡi rất dài, có thể là người giàu lý luận

ĐỜI NGỬI KHÓI

2.01.2020

Đã hơn tuần nay, mỗi chiều tối, Tôm đốt năm bảy trang sách tiểu thuyết, hoặc một mớ trang giấy của một tập san văn chương — phải là giấy có in chữ, không phải giấy trắng. Anh đốt. Rồi, rồi anh…ngửi khói. Chừng mê mẩn. Chừng ngỡ ngàng say đắm. Anh đốt, anh ngồi, anh ngửi. Anh mơ hồ, như một con thú nhỏ nhoi trong ánh trời hừng sót lúc núi rừng đã vào đêm

MỐI TÌNH THỜI GIÓ CHƯỚNG

6.05.2019

1975. Chị Bạc của tôi, nào ra khỏi chỗ thân phận chung. Những hình nhân đen đẫm nôn nao in hình trên nền ánh sáng lồng đèn kéo quân. Bị điều động bởi ánh đèn trung tâm. Ánh sáng trung tâm càng sáng, càng nóng, bọn hình nhân càng chạy quay tít, càng trước sau miệt mài đuôi theo nhau. Không người sau nào kéo được chéo áo người trước. Chẳng ai bắt gặp ai.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)