Bài đã đăng của Stella Vinitchi Radulescu
tôi nên viết, tuyết | nhật ký với đôi mắt nhắm
Nóng tháng tám xuyên qua tôi vào tận xương tủy. Ruồi nữa. Và bộ đồ ngủ vá víu của anh. Anh phải bán chiếc đồng hồ vàng của mình cho một người hàng xóm. . . Chẳng bao lâu nữa, cuộc đời của anh sẽ kết thúc. Ngồi ở mép giường, anh thở dốc. . . Anh xin tôi một điếu thuốc.
Bốn bài thơ

Họ đang múa may và đưa sách ra chờ tôi ký tên. Tôi nói, Đây là những giờ tôi chưa từng sống, những vòng tròn chưa bao giờ đóng lại vì anh đã khoét trống trong mắt tôi.
Bình Luận mới