Bài đã đăng của thy an
Cành hoa trên mộ
con đường trước mặt lầm than khổ ải
cánh đồng hướng dương cháy khét
từng lớp người ra đi như bóng ma
không biết về đâu
Giọt nước mắt hướng dương
quyển sách sử nằm im bên lề
hôm qua ta bán bánh mì, ta là thương gia
ta trân quý lịch sử nước ta
nên hôm nay ta ngồi đây chờ giặc
Bóng đêm
thứ bóng đêm quỷ dữ
nhe răng cắn nát những trái tim
người và ngợm giống nhau
máu vẫn đỏ trên tay tuyệt vọng
hố thẳm của những tiếng kêu không ai nghe
thơ ngông
hắn bước xuống hầm
đường đi sâu thẳm
chân nào xiêu vẹo
chữ nghĩa trào ra
bàn tay nhem nhúa
Khu vườn buổi sáng
xe cứu thương chạy ngang qua phố
thanh âm như xé tai
thân người nằm yên
đau đớn với con siêu vi trùng mang hình vương miện
Mùa đông giấu chữ nghĩa
lòng chiều đen sẫm
giữa thành phố giăng đèn
hang tối của những ký ức không chiếu sáng
khăn choàng mùa đông bọc những cô đơn
Nỗi niềm cận Tết
búng tay lên trời như lãnh tụ ra lệnh
chẳng thấy ai ngoài ly rượu chơi vơi
bạn đã đi thật xa mang theo lá héo về trời
Độc thoại mùa đông
có thể khu vườn đang thu mình
ôm nỗi buồn đầu đông với những chậu phong lá đỏ
tiếng kêu của chim và sự nguyên vẹn của nụ cười
Tưởng rất quen nhưng không dễ
viết câu thơ lên giấy
tưởng rất quen nhưng không dễ
chữ nghĩa bỏ đi kêu mãi không trở về
không bao giờ trọn đủ, hững hờ
Chiếc xe bò chiều thu
chiếc xe bò lăn bánh như một ngạc nhiên êm dịu
cọc cạch cọc cạch
tiếng khô khan của những trái tim cạn kiệt
đường quê chiều Âu Châu
Tạp niệm
bám lưng con thiêu thân lạc vào rừng lạ
ngọng nghịu năm ba tiếng Bát Nhã Tâm Kinh
xào xạc Biển Đông con dã tràng bươi cát
nổi chìm lộng ngôn vọng ngữ lùng bùng
Cuối hạ chào đêm
thành phố biến dạng nhận không ra con đường
và những tượng đồng cứng đờ như hấp hối
mở sách sử vỏn vẹn còn năm ba trang mòn mỏi
đọc xong rồi khóc trên những nát nhàu
Yêu em tận tụy
yêu em tận tụy
dù không được trả lương
tận tụy hơn tất cả kẻ khác
làm cho chủ ba mươi năm, ngày tối đa 8 tiếng
Tối, sáng, trưa, chiều
buổi trưa đi tìm người kể lại lịch sử
tìm hoài chẳng ra
còn chăng là những tượng đồng cô đơn nhưng oai dũng
không còn chỉ tay ra biển vì đã rụng
Phía Tây và phương Đông
thi ca là bề nổi của sự thật như ai đó thường nói lúc trà dư tửu hậu
đối với tôi, chỉ là những lúc lắc của tư tưởng khỏ nhẹ trong đầu
nỗi buồn, đêm tối và ánh sáng hòa nhau
Trăn trở cuối năm
cường độ của bạo lực bão hòa trong ánh mắt
mồ hôi thẩm thấu từ hai thân người hực lửa
mặt trời và mặt trăng chưa tìm ra điểm hẹn
mùa đông rã mục
Tuyển tập thơ Thy An 2018

Sách đã xuất bản:
* Tuyển tập thơ Thy An 1: 40 năm làm Thơ, yêu Đời, yêu Người (Bruxelles 2008)
Xin liên lạc: thyan278@yahoo.fr
Lễ hội hoa đèn rực rỡ
lưỡi gươm hiệp sĩ treo lủng lẳng sau khung kiếng
cạnh sợi dây thừng sẵn sàng thắt cổ những người ngay thẳng
mùa đông có những con sâu nằm yên
gặm nhấm nỗi buồn quê hương tù ngục
Tìm một màu xanh
ta ghì sát em
tìm mãi không ra một màu xanh trên bức tranh người đàn bà nằm ngửa
chưa bao giờ ta gần em như hôm nay
Người làm vườn mùa thu
người làm vườn mùa thu
nhặt hoa tàn bên chậu rạn nứt
vẫn là điệp khúc rơi xuống từ vòm cây
những ngón tay héo gầy vì đã cố bám vào tự do
Cảnh đời tháng tư
tháng tư
người đàn bà sang trọng xách chiếc giỏ
chứa con chó lông xù màu trắng (ừ nhỉ, năm Mậu Tuất)
vuốt ve như báu vật, đứng xếp hàng trong siêu thị
Đêm mất ngủ
ly cà phê starbucks lành lạnh
vòng xoay của chiếc muỗng
hiện ra lắm chân dung quay cuồng
ngọt của đường, nóng của nước
Đêm trắng và con ngựa đen
quái vật thời đại
sinh ra quá nhiều, quá nhanh
cộng thêm những con ma của ký ức
dẫy dụa trong thịnh nộ
Triết học gần ngày Giáng Sinh
gần ngày Giáng Sinh,
đêm nào cũng không ngủ được
rối bời nhiều thứ
nhiều nỗi lo có cớ
cũng như vô cớ
mạt vận
nhìn về đâu đó
trên nhiều mảnh đất mang tên rất đẹp
(chẳng hạn Việt Nam)
để thấy con người vẫn còn hành hạ con người
nói với em một ngày mùa thu

tàn những cuộc vui giả tạo
bao hiền nhân cúi mặt, ngậm ngùi hóa đá!
tìm đâu ra
một nơi nào đó để con người còn phẩm giá
Bài thơ cho tháng mười
tháng mười, lang thang về miền núi
thấy hồn dậy lên cơn bão
thung lũng vàng chở sương về thành phố heo may
và bỗng nghe ký ức lăn tròn
trên con đường vội vã
Bình Luận mới