Bài thuộc thể loại: Sáng Tác
Ngay từ lúc bắt đầu, mọi thứ đã quá muộn màng
ngay từ lúc bắt đầu
tôi sẽ chọn cái có trước là con gà
chúng tự đẻ ra chúng
như hai tấm gương làm tình tự đẻ ra nhau
Kí Tự ♦ Trăng

Chiều ngái ngủ một trời hoang mây trắng
Những kí tự người,
Chim đi tìm tổ ấm sau đêm mưa.
KHOẢNG CÁCH

Công ty của ông ngoại thành lập khoảng cuối thập niên 60. Vài năm sau, nhu cầu sử dụng điện thoại tăng cao. Mỗi số điện thoại thời đó phải thêm một số 0 sau con số thứ nhất. Số điện thoại của Nha Trang Thương Cuộc, vì thế, đã trở thành 20284. Vặn nhanh đến mấy mươi năm sau, số điện thoại ở Việt Nam bây giờ là đến bao nhiêu con số ?
CHUÔNG GIÓ

Muốn dạy con đạo đức bảo nó cứ việc ngó mẹ mày đây nè. Bà nội mày ác thấu trời còn hoàng tử của mẹ mày, tức là cha của mày đó, mắc đi nhậu nhẹt hút chích đánh bạc đá gà, đâu có hưỡn dìu mẹ mày mặc áo xoa-rê bước uyển chuyển trên con đường trải đầy hoa hồng. Lướt thướt xiêm y với chàng, ai xúc cám cho heo ăn? Ai cho con bú? Ai giặt giũ nấu nướng phục vụ cả nhà chồng?
ĐÀ LẠT, Một Thời “TRÊN VÙNG AN NGHỈ”

Cơ duyên và chuyện về anh Thọ Với tôi, Đà Lạt là một bước ngoặt vô cùng quan trọng đối với sự nghiệp hội họa, nó chỉ sau …
Dạ Vũ ở Venice

Một bàn tay hắn đặt trên lưng tôi, hơi ấm chuyền qua làn vải áo. Bàn tay kia hắn vân vê nhè nhẹ những đầu ngón tay tôi. Hắn cao lớn, mang chiếc mặt nạ …
Ta yêu nhau
Ta yêu nhau khi tụi gián điệp vây quanh và phát những tờ rơi chia rẽ.
Ta yêu nhau khi những đạo binh kéo đến chật đường, hô vang thù hận: Hãy hạ sát chúng.
Vẫn Lặng Lẽ Nói, Không Có Gì Cả
tôi phải nói một cái gì đó chứ
nếu không thì, trái đất này sẽ bay lên
hóa thành bướm
vỡ ra ngàn cánh bướm
Thiên Bình
rằng cũng tốt nếu trái tim ta hóa băng
khả dĩ lục địa nhiệt đới trong ta sẽ mát mẻ từ phần cổ họng trở xuống
nếu nước và máu và mồ hôi không trào khỏi miệng
Chân dung tự họa như gia đình tan vỡ

Kristine Ong Muslim, tác giả nhiều tập truyện ngắn và thơ: Age of Blight ((Unnamed Press, 2016), The Butterfly Dream (Snuggly Books, 2016), We Bury the Landscape (Queen’s Ferry Press, 2012), Grim Series (Popcorn Press, …
MÀU NƯỚC TRỜI HÈ

Katja tự hỏi: “Mình phải mất bao nhiêu ngày để bơi ra tới biển nhỉ?” Cô không biết được. Cô chỉ đoán chắc là sẽ lâu lắm. Cô chưa bao giờ đến chỗ dòng sông Gauja gặp biển, nên giống như tất cả những nơi chốn chưa được biết tới, nơi đó thật là kỳ diệu. Kỳ diệu bởi nó là ước mơ, là nơi không thể nào đến được.
Buổi tối ở Hội An

Tôi đang bước đi trên vỉa hè ngập đầy lá bàng đỏ của Hội An một buổi tối những ngày đầu Xuân năm Kỷ Hợi 2019, bất chợt sực nhớ đến bài thơ đó mà tưởng như không ngớt nghe vọng lại bên tai mình tiếng đại bác từ hơn năm mươi năm về trước.
Vì sao tôi lại có thể nhớ đến bài thơ đó vào lúc này? Có phải vì ngọn đèn vàng hiu hắt thấp thoáng của một chiếc thuyền chài bên chân cầu hay bởi hình dáng cô gái ngồi vò võ bên song cửa một ngõ nhỏ tôi vừa thoáng gặp?
Đừng Nhổ Nước Miếng Vào Nồi Lẩu
Ngày ngày họp đảng. Đêm về, các lãnh đạo cùng nhau nấu tiệc lẩu hoành tráng.
Trước, đổ cả nước vào nồi, đun sôi, đậy nắp không cho ai thấy. Thỉnh thoảng nước trào đôi điều bất mãn, xì hơi.
Bên kia của đức tin ♦ Họa tiết
Khóa máu
Và mở ra những lâu đài tội ác
Chủ nghĩa diệt vong nở rộ
Như hoa ơn phước trên bệ thờ dòng giống
Đi vòng qua rue Descartes
Tôi đi xuống hướng sông Seine, một khách du, nhút nhát,
Một thanh niên man di vừa đặt chân tới thủ đô của thế giới.
Chúng tôi nhiều lắm, từ Jassy và Koloshvar, Wilno và Bucharest, Sài Gòn và Marrakesh,
Vlađimia Ilítsơ

Gió thổi từ Sibêri gió qua đất Tiệp
Những người đàn bà bất mãn đứng trước các cối xay gió
Từ bờ sông Volga đến châu thổ sông Niemen
RỪNG
Trí nhớ của tôi thường bội bạc. Hoặc thiên vị. Trong cuộc sống, có biết bao nhiêu sự kiện đã ghi sâu vào ký ức của tôi. Và cũng vô số sự kiện khác trôi qua đời tôi như nước trôi đầu vịt, không để lại dấu vết gì.
NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT

Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc “gặp” lẫn “gỡ” này, cái đinh đóng vô đầu, vui ít buồn nhiều. Vui, là gặp được những người mình từ lâu mong đợi gặp. Lại khá bàng hoàng khi đụng phải những nhà văn nhà thơ từng là các tác gia được “vang bóng một thời”, nay trở thành những cán bộ tuyên truyền,
Cách Mạng Thi Ca Thế Giới

Định mệnh thuộc về tương lai và chỉ là tên gọi của kết quả do hành động hôm nay và ngày mai tạo thành. Nếu quả thật thi sĩ … có tài năng thật sự, tự động định mệnh tốt đẹp sẽ xảy đến. Đúng như Karl Marx đã nói, không ai có thể ngăn cản bánh xe lịch sử. Có điều, cũng không ai có thể biết bánh xe lăn về đâu và ai đang lăn nó.
Tiểu Hổ Gian Truân

Vừa cố buộc sợi dây vào cổ con mèo bà cụ vừa mềm giọng dỗ dành. Như ngày xưa dỗ dành thằng con trai khi nó mới lên ba lên bốn, “Ngoan đi. Về ở với nhà giàu, người ta thương chúng mày.”
Vẫn đùa nghịch như mọi khi, hai con mèo dụi đầu vào nhau. Chúng nó thích vật nhau, ngã lăn vòng vòng rồi một đứa chạy, đứa kia đuổi bắt.
Leo núi ♦ Nỗi buồn sắc tộc ♦ Alum Rock ♦ Quạ và người
Bốn người bạn leo núi
Bốn đứa bé Qui Nhơn
Sau gần nửa thế kỷ
làm chi ai bày
em hãy dựng xong cây nêu rồi đi
gái xuân. mả tổ với thuồng luồng
một gã thành hoàng kiêm thổ địa
bánh trái nứt mắt hết còn gì
Tổng tập thơ tình chơn thiệt cuối năm
Em tình nương cũ xì em tình nhơn mới rợi em nào cũng nói đợi mà nỏ thấy em đâu yêu mới giập bã trầu đòi đâm đơn li dị tình mới tới chớn thủy…
Bình yên, màu xanh mới
Sáng nay
tôi bước những bước chân thật xanh
và thật bình yên
trên ngọn đồi phía sau nhà.
TỪ HỎA NGỤC ĐẾN THIÊN ĐƯỜNG GIẢ (Kỳ 1)

Phương Sinh cầm bút như cầm dao cầm búa. Viết như đâm như chém, như ném vào sọt rác của thời gian, của cái gọi là lịch sử …. Cách đặt câu, dùng chữ, xếp chữ, táo bạo và bất ngờ. Những từ ngữ hung tợn hay gọt giũa nằm cạnh những lời hiền hậu, đơn giản.
CHẬU HOA NGÀY TẾT

Nguyên email trả lời: “OK chị, no problem. Will do!” rồi nhấn “send” để gửi đi.
Nhưng khi gửi đi rồi thì Nguyên mới để ý tới dòng chữ PS in nghiêng dưới chữ ký của chị Nhàn: Yêu cầu vào buổi tiệc hôm đó, mỗi người mang đến một chậu bông (hoa gì cũng được: mai, đào, lan… sau khi chưng tết ở nhà) để trang hoàng phòng ăn cho có không khí Tết cổ truyền
Bình Luận mới