Vô Đề, 2024 (hay) Rothko Trong Thiên Nhiên, nhìn qua vách tường còn lại của một ngôi nhà đổ nát.
Hình này do tạp chí Mỹ Thuật Pháp Beaux Arts giới thiệu lại từ OakOak …
Thổ dân và di dân, màu da và ngôn ngữ, đất đai và sinh tồn, định cư và du mục, nghệ thuật va nghi lễ, nguyên chất và pha lai, bảo tồn và đồng hóa, …
Ðỗ Lê Anh Đào chuyển ngữ
Bài thơ này không viết về những em bé nâu vàng của cuộc cách mạng
Bài thơ này không viết về cuộc hành trình tìm cá tính cho riêng tôi …
Ðó là một ngôi nhà ngói lớn. Nó chạy dàn ngang thành ba gian. Nhiều cột vuông chia đều lêu nghêu. Vách gỗ chia giữa các gian, có thể do lúc mới dựng ván còn …
một
poetic immersion ngâm trong bụng mẹ mình có ai không đồng bào ta-tha-gá-ta call gọi tất cả mọi …
người ta nói:
em là thi sĩ việt nam của thế hệ cuối cùng
vì sau em,
tiếng việt sẽ chết.
tiếng việt sẽ chết
tôi nghe nói và không tin,
khi trở về phòng ngủ bên ngoài Little Saigon,
đặt mình …
Khi nghiên cứu nền văn học Việt hải ngoại, ngôn ngữ nguyên bản của tác phẩm là một điểm đặc trưng rất quan trọng nhưng thường ít được phân tích. Trong phạm vi văn học …
Nguyễn Nguyệt Cầm chuyển ngữ
Khi cảm thấy cú giật do bánh xe máy bay chạm mặt đường băng, anh ngồi thẳng lên một chút. Qua cửa sổ, anh nhìn thấy một đường băng rộng, …
Chân Phương dịch
Đọc Fake House của Đinh Linh: Tự Sự Về Những Vỡ Vụn Xuyên Quốc Gia (1)
Văn chương người Mỹ gốc Việt nằm bên rìa xã hội Hoa Kỳ. Mối quan hệ của nó …
“Cô ưng ngài mô? Khách ưa ngài ni nè.”
Tôi lắc đầu, chỉ tay vào chân dung thứ nhì. Gã nói: “Thứ ni đắt khách lắm, bận suốt đêm rồi.”, xong chép miệng thêm: “Đêm bảy ngày ba vào ra không kể. Muốn thì phải chờ 3 đêm nữa.”
Nói về tình yêu, hôn nhân và tình dục, cả Shakespeare lẫn Bò Đực Ngồi biết chỉ có một chân lý duy nhất: các lời giao ước đặt ra chỉ để cho người ta bội ước. Vì thế, Mary Lynn muốn làm tình với bất cứ một người đàn ông nào khác ngoài chồng cô ra. Lần đầu tiên trong đời, cô muốn lên giường với một người đàn ông da đỏ, chỉ vì hắn là một người da đỏ.
1. (em-quan-tòa-một-ngày)
bộ óc anh: đền thánh cho bọn điên rồ, chiến địa huy hoàng cho những trận đánh tái sinh từ cổ thi; họa đồ trán chằng chịt ngõ ngựa xe; luống hô hấp lạo xào bụi gươm giáo. cả khi anh cúi xuống nói yêu em …
Cơn chuyển bụng đẻ của Mén trùng với cơn chuyển mưa, nhưng cơn chuyển mưa vần vũ, sấm chớp ầm ì một lúc rồi trút nước xuống như cầm tĩn đổ, chẳng mấy chốc đã tạnh mà con Mén thì cứ nằm ôm bụng lăn qua trở lại, bẻ gãy hết mấy song cửa sổ bằng tre, xé nát tấm chiếu, khóc la đã hai ngày, hai đêm vẫn chưa đẻ được. Cái bụng căng cứng trì xuống, nước ối vỡ ướt.
Dựng lại một người đã chết là điều khó làm.
Vào đúng ngày giỗ năm ngoái của ông ngoại thì tôi nẩy ra ý định dựng lại ông. Ý tưởng này nằm ẩn sâu trong tiềm thức đã lâu, đến ngày giỗ chợt bộc phát như một tai họa không cách nào ngăn cản. Những ý tưởng có tính cách tai họa khi chúng ta không thể nào làm chúng biến đi, như một vết mực hay vết máu.
mùa của khuyết
trăng của môi
trầm tỉnh nhìn màu đêm bạo hành lên đường rơi của tuyết
đưa lưỡi nếm vị hoàng hôn tê nhạt, rớt
từ hạt mưa
từng giọt… câm.
địa chấn một góc chiều.
hoang, rất tươi.
và im, rất vang
Tiếng kể chuyện:
Vì Candide rất ngây thơ nên không biết thẹn thò, bẽn lẽn, có thể nằm sõng xoài bên bờ suối tắm nắng và tắm suối không chút ngượng ngùng. Vì vậy người ta gọi cô là Candide. Và vì tên là Candide nên cô ta lúc nào cũng lạc quan, tin vào lòng tốt của mọi người, sẵn sàng dâng tâm hồn, thể chất cho bất cứ ai.
Thời buổi thực là chật vật ở miền Nam. Không phải là miền Nam của xứ sở này, mà là của thế giới, nơi bốn mùa đảo lộn, nơi mùa Đông không đến vào dịp Chúa ra đời như ở các xứ văn minh mà rơi vào giữa năm. Sỏi đá, lau lách, và băng giá; những thảo nguyên chạy dài gần như vô tận, vỡ vụn ra thành những chuỗi cù lao khi chạm phải Tierra del Fuego; những mỏm núi cao vút của rặng núi tuyết sừng sững đóng khung chân trời xa tắp, và tĩnh lặng có từ thuở hồng hoang bị khuấy động từng chặp bởi tiếng thở dài trầm uất của những tảng băng khổng lồ trôi giạt chậm chạp vào biển cả.
Tôi bắt đầu tháo bỏ chàng
như tháo đôi hoa ra khỏi tai
tháo từng chiếc
từng chiếc một
hai tai đã khỏa thân
GRIEF
One day I swear
I will write a book
of blank pages.
I am tired of war.
trong suốt
cửa mở ra đêm ấy xanh
kèn đồng cuồng động chiêng đập xoang xoang
trống bùng bùng đuổi từ sâu hút căn phòng tràn tới mùa nước lũ
i learned to make you once & you were difficult
nothing worth it is easy
when i was young in Saigon & in little Saigons in America
i ate you with minced pork mushrooms prawn
you are delicate
From the curb at LAX, he could tell his mother was in town for something else. Someone else. She had copper highlights that began at the roots and streaked the length of her long hair, which she wore in a pile on the top of her head. He considered driving away. Just then, she spotted his Volvo and waved him down
A siren runs its course, a low line of feet
shuffling under the open dawn
a fine-weathered beginning for passengers dotting the road
…this was told to me by my first lover
handsome, charming, Vietnamese
who called himself a traditionalist,…
But hitchhiking like lost hobos on the back of these pleasant images are also memories of less pleasant things. In the mind of the child in me, the soccer fields stretch on and on
… khi nhận xét về nhà văn/ nhà thơ Ha Jin, đều ca ngợi ông là người mở ra một chương mới trong tiểu thuyết viết bằng Anh ngữ dành cho độc giả phương Tây.
Nói cho cùng, có thể nào một con người hiểu được một một người khác trọn vẹn?
Chúng ta có thể bỏ ra nhiều thời gian và nỗ lực để tìm hiểu một người khác, nhưng cuối cùng thì chúng ta có thể đến gần được bản chất của người ấy như thế nào? Chúng ta tự trấn an rằng chúng ta thấu hiểu người kia, nhưng chúng ta có thật sự hiểu được một điều gì quan trọng về một ai khác?
Hà Nội ngày tháng cũ, có bóng trăng thơ in trên mặt hồ
Hà Nội ngày tháng cũ, có tiếng oanh ca bên bờ tường đi
Hà Nội ngày tháng cũ, có dáng em tôi aó trắng nghiêng nghiêng đường chiều,
Tiếng guốc lưa thưa lao xao khua trên vỉa hè, mùa thu theo gió heo may
Hai giờ sáng, Tiến Thoái Lưỡng Nan* hát không nhiều ngân, lặng tiễn trăng. Dọn mình bức tượng màu nguyên thủy người đàn bà trần trụi quay lưng úp mặt vào mảng tường to khổ. Mắt không còn quầng thâm, buổi sáng, trong bếp, nụ cười kỳ diệu, từ tâm.
Bình Luận mới