1)
những miếng ngói vỡ thật nhanh trong
tầm mắt người thiếu phụ
cơn gió cứ xô dập
một phẩm hạnh không chồng
tôi rời thật vội
bếp than hồng bận bịu
nơi
thuộc về cuối năm
nàng cuộn và ôm thật chặt
ký ức về mẹ
trong đòn bánh tét xanh lừ
2)
ở nơi
chỉ còn đọt và cành níu chặt tay nhau
mừng vội
một đôi câu thơ ai viết
thay câu đối
liễn chúc đỏ tươi
người thiếu phụ vẫn ngóng người
về từ ghềnh
từ bãi
đôi mắt thề trăm năm đã trũng đỏ
bếp nhà ai lạnh tro?
3)
trên mái nhà của các ẩn số
những miếng
ngói vỡ luôn chỉ là những
hằng số
trong một phương trình có nghiệm kép
các góa phụ
đã bắt đầu phép thử nghiệm
họ tháo rời hơi thở mình ra khỏi dần
các đêm trừ tịch
4)
nhưng bếp than hồng
vẫn không hề ấm lại tro than ân tình cho họ
vào sáng tinh sương hôm sau
và giờ nầy tận nơi đây
giữa chốn của tất bật
chiếc bus đã không thể dừng cho tôi
dẫu chỉ ở trạm kế tiếp
tôi vẫn thấy mình còn đứng run rẩy chờ ở mỗi trạm
để mong chỉ một chiếc bus đón lấy tôi
kẻ vẫn luôn xa nhà
vào thời khắc khắp nơi cúng rước ông bà…