1)
hai bàn tay chừng như đang bấu chặt vào khoảng không. vậy mà người đàn bà tội nghiệp vẫn nghĩ mình đang bấu chặt vào con tàu. ngọn nến đã được thổi tắt khá lâu chưa chắc có thứ ánh sáng nào kịp thay thế. ngoài xa kia mập mờ cái bóng dềnh dàng nhưng đứng ở góc độ khác nó có thể chỉ là chiếc xuồng câu.
2)
trên bàn tiệc giờ nầy ê hề các sự chết. bày biện đẹp cùng mỹ miều tên gọi món. nến vẫn cháy cho má môi thực khách thêm rạng rỡ. nhạc dậm dật đã cuốn lấy hồn người. ấy là lúc chúng ta buông thõng. quên bấu chặt vào tờ thực đơn của hôm sau.
3)
thay vì đặt một vé đi về tương lai như nhốn nháo các khách lữ hành quanh tôi cùng đủ mọi ngôn ngữ. tôi cố móc sâu trong cổ họng mình thứ ngôn ngữ chẳng phải từ mẹ đẻ. tôi đặt một vé đi về quá khứ. vị linh mục hôm qua hóm hém nói với tôi. quên đi. quên hết đi. quên đi hỡi con chiên tội nghiệp. trong tấm áo thánh ấy ông cũng chẳng thể nào biết tôi đã chông chênh ra sao. lúc nầy đây hai bàn tay tôi vẫn nắm lại và thấy mình luôn cần bấu chặt vào quá khứ.
.