Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Cứ đi. cho hết buổi chiều

 

 

 

từ trong nhà thờ vừa tan lễ
bước chân liêu xiêu như kẻ vừa thật sự sám hối
những cành khô khoác lên mình đầy tuyết
những cành khô treo lủng lẳng tội
những tội đã xưng
nhưng chưa đành dứt

bầu trời buồn như gương mặt gã thất tình
đừng tin vào giọt rượu nồng cay
rượu cứ là rượu
buồn cứ là buồn
rượu lấy gì giải được buồn?
hay buồn pha rượu cho nên nhạt phèo?

từ trong nhà thờ vừa tan lễ
con rắn cố ngúc ngoắc đầu dưới chân mẹ Maria
rất may chẳng phải giống lục đuôi đỏ
giống gì thì giống
cực độc thì cực
chợt nhớ  lời thằng bé thất học bên bờ ruộng Mỹ Tho
may ra bắt được một con
cũng kiếm được hai chục ngàn
vài củ khoai hay ống bơ gạo
cũng qua ngày

thôi đi cho hết buổi chiều
đầu óc mãi lan man
chẳng ngờ khoai, gạo bây giờ đều cực độc
nhưng với niềm tin
dù cực độc
dẫu đầu đỏ hay đít đỏ
chả mấy chốc rồi sẽ bị tóm sạch . . .

 

 

 

.

bài đã đăng của Chu Thụy Nguyên

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)