đừng buông ra
không
đừng buông vội
ngày
hay bất cứ mảnh nào khác
sao vội gọi là cuộc đời?
không
mỗi mảnh dẫu ở một nơi
dẫu từng va vào những kỳ tích riêng
mỗi mảnh
dáo dác ngó
tìm nhau nơi khoảng trời khác
chưa hề chung đụng
nơi mặt trời
cố giấu nửa đời sau mình
vào tận cùng hủy diệt
nơi vầng trăng
chỉ luôn có trong cổ tích
trong trí tưởng tượng của những gã thi sĩ nuôi đời bằng mộng
và trong mắt những kẻ tâm thần hám trăng
đừng buông ra
khi trong bệnh lý tôi vẫn thấy ghi
bệnh phân trí kinh niên chưa thấy thuyên giảm
cùng cuộc đời vốn hay ngả giá nầy
mọi thứ đều có cái giá đang dịch chuyển mỗi giây
dẫu thượng vàng hay hạ cám
dẫu kim cương
hay thời thượng nhất là nội tạng
của kẻ đang đi đứng chửi rủa ngờ ngờ kia
hãy nhớ dẫu đang đứng ở chỗ của gió
dẫu rẻ mạt như bèo
vẫn luôn có giá của bèo
đời chẳng ai cho không bạn thứ gì
kể cả những vai đời trong từng khúc đoạn
tôi từng mua bằng toàn nước mắt đã nhạt phèo . . .
.