nó từng mở ra
lấp lánh ánh gương bạc
bồng bềnh mái tóc Jeanette
giữa mùa thương khó
nó níu vội tấm áo choàng
dắt tay lũ mục đồng
chạy băng lên cao đồi phượng tìm vầng trăng
cất tiếng mùa yên ả
nó ngồi dưới bóng mát
ngả mũ chào
những bác nông phu chân đất cùng các bao bố hạt mùa
ngợi khen từng giọt mồ hôi nặng trĩu
nó xoắn xít đôi chân
trên nền đất rựng thơm
đuổi theo vệt trăng cổ tích
vắt qua sông ngân hà
nó là một quyển sách
bìa là đám đông . . .
thằng thựng
lững thững
dây thừng
chè thưng
bộ vó
hai sò
lọ mọ
chò hỏ
mặt bự
bỉ thử
thiềm thừ
biệt xứ
hai cu
củ hủ
thù lù
mập ú
tư thinh
tai thính
thủng thỉnh
mò rình
mùa ngô
tưởng rộ
mừng hố
thua lỗ
sặc gạch . . .
chí ít ra trong khuôn mẫu
đạm bạc
bóng con mèo hoang
luôn rình rập đáng ghét
những cánh hoa tân hôn rủ xuống
cơn trầm cảm
loi ngoi bạch lạp
hắt vào khuôn mặt hình nhân
bện đầy rác rưởi thời hưng thịnh ngụy tạo
mùi hương xưa đã vừa quay lại
mặc kệ tân lang
chúng cứ toan xỉa xói vào mặt hắn
những mùi hương đêm đi hoang
mặc kệ tân giai nhân
váy cưới bất ngờ tốc cao cơn gió giật
phiên bản marylin gượng gạo
nốt ruồi đa nhân cách thâm tím
mặc kệ thời khắc hợp hôn
vo ve lời ong ruồi chúc phúc
luân vũ
và hành khất
cử chỉ ngắc ngứ méo xệch
giờ lũ mèo hoang rậm rật
giao hoan . . .
.