lùa nữa vào
bên trên các tầng thấp . tầng cao
nhăn nhó gương mặt ám ảnh của bình minh . cơn ốm nghén
những thức mây vén lùa . bưng mặt mếu cười
người về
toan rượt đuổi trái kết mùa tâm tưởng . não trí tò vò
quấn bện như lụa, như nhung . các khuôn mặt khóc
không nhiều những giấc mơ thoát chạy lên . gõ cửa ngôi đền trên đồi
chúng không định rót mật vào . những cửa miệng
đang há ra tin cậy . hay dọn sẵn lòng chờ chết?
chuyện về các thức mây . chừng na ná như
chuyện nhân loại sống mỗi lúc . mỗi dè xẻn
họ bắt đầu tiếc từng giọt nước mắt . chắt chiu chỉ để rơi trên các thảm nhung
giấc của các trò đen tối . tuyền khóa trái cửa sau lưng thơ
giấu biệt các chứng cứ . về ước vọng hiếm hoi khả dĩ hồi sinh
trên các chứng tích thâm đen . rỉ máu
những khung nhạc, những áng thơ . sao chỉ toàn khóc cho cái chết
chẳng đáng khóc . cho sự sống đang trên mỗi thập giá hay sao?
sao chẳng thấy ai viết . cho tiếng khóc cạn khô lúc chào đời?
nhân loại tôi ơi . đường nào về cho các mảnh đời trầm luân vô tội?
quang gánh não nuột nghiêng lệch đi về . trên vai cõi còm đời mẹ
che nghiêng, nheo mắt . hóng nhìn tận mặt ngày mai
chuyện kể về các thức mây . ừ! chúng vẫn bay
chỉ may ra thơ trú lại . nơi mỗi linh hồn chiêm niệm . . .
.