Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

chả lẽ lại hồng hoang?

nhiều người thấy lom khom
bước ra
từ họng cá hô há miệng
la liệt chết

tôi dắt tôi lần lựa
bước ra
qua hai hàm răng cá bắt đầu tan vụn
tôi dắt tôi. tâm trạng như kẻ phi tang

hàng thùy dương cựa mình trong gió
thanh âm như kèn đưa đám
lũ cá tôm, mực, cua, tảo , san hô
mỗi ngày vẫn nắm tay nhau
về tận cõi vĩnh hằng

khi Jack nói với Rebecca
không hết tuần nầy hắn sẽ chết
nghĩa là hắn biết rõ
hắn đã ngộ độc

đêm không tài nào chợp mắt
tôi dắt tôi
qua lềnh khênh những xác chim và tôm cá
nghe tiếng rên đã thật gần
như sẽ có xác người

ngọn đèn biển đã tắt ngấm
chả lẽ đến những con tàu cũng đã ngộ độc
thế hệ con cháu ta
chả lẽ lại hồng hoang…?

bài đã đăng của Chu Thụy Nguyên

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)