1)
khi hầu hết gương mặt người vẫn cố tựa vào
những cánh cửa thổ cư hy vọng cuối cùng
khi các bản lề níu giữ của chúng đã quá han rỉ
phần gỗ nơi những lỗ bắt vít đã mục
họ biết. nhưng tiếc rằng chẳng ai dám hé môi
hay cùng bắt tay vào thay mới
bởi nỗi hãi sợ chỉ hơi thở mạnh của họ không thôi
sẽ khiến giềng mối các cánh cửa đổ sụp
và cả thế hệ sẽ đổ sụp
2)
cứ như thế họ bảo nhau lầm lũi rón rén bước đi
trên những hoang tàn do bàn tay họ góp phần
các ngả đường rồi sẽ đóng lại
như chuột đã vào rọ
dưới các bàn chân khá tự ti
ít nữa thôi trẻ con sẽ bước đi
như lũ ngựa non vừa bị bịt mắt
các màn cửa đã ố vàng
nhiều chỗ đã te tưa như phần đời của họ
3)
lòng mọi người trải phơi như cánh đồng đã chết
rạ đã khô
họ vẫn cố đan những cánh tay gầy đét
sạm đen như những que củi vào nhau bấu chặt
như chỉ để cố giữ chút di tích
họ rất sợ dẫu chỉ một que diêm
bởi tất cả họ đã bất lực
và chẳng bao giờ tin
các cánh đồng đã không còn là của họ.
.