những phác thảo
băng bó đã thật kỹ
chỉ trong bài tùy bút khởi đầu
thơ chưa bao giờ khởi sự
để tự mãn viết riêng cho sự chết
người ta vốn tình cờ
phá vỡ trong những hạt mầm kỳ ngộ
các bí ẩn của màu
và bí ẩn của sự hoa mắt
những thi sĩ vẫn tin rằng trên đường đi
họ đã xốc vác
và đã ngộ ra từ những bao đựng đầy các con chữ
mạch ý tồn vong sẽ khởi sinh những câu thơ
và trong tràn trề bầu sữa chan chứa mầm sống
con người thức tỉnh bởi các đóm đuốc mặc khải
khi lắng nghe từ nơi ngụ cư của thơ
và thần chết đã không có chỗ ở đó
bởi thần chết sẽ chết
vì nỗi khát khao tự do của người công chính
chúng ta từng khóc trần truồng trên chiếc nôi đầu tiên
và sẽ ngất cười hạnh phúc trên chiếc phản sau cùng
những phác thảo hãy cứ để tự nhiên
đừng tỉa tót chi cả
thơ
sẽ làm chuyện ấy.
.