Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Nhìn qua mặt nạ

 

 

 

quyển sách trượt dần
khều nhẹ vào bàn tay tôi
tôi quay ngoắt lại cầm nó lên
giở ra đúng trang mình đang đọc dở

những tổ kiến đen đã bỏ đi khỏi gốc sồi già
như thị trấn vừa di tản
một nơi bắt đầu bị bỏ hoang
bắt đầu của những dấu hiệu thời suy tàn

đàng kia nhóm người đang bu quanh
hóng hớt tin
nghe nói về trái tim hào phóng của gã xà ích nào đó
vừa giúp đỡ đẻ cho một mụ góa chồng lâu năm

đứa bé ra đời thật khôi ngô, đĩnh đạc
như một vì sao
trong lúc chúng ta tất thảy vẫn đang còn loay hoay
với những chiếc chong chóng gió
chẳng biết làm sao để chúng phát ra điện

và còn những dòng đầu trang bên kia
hối hả một thế giới ngầm sẽ vào cuộc
con người dường như đã kiệt lực đấu tranh
hay phục tùng một cách tự nguyện?

như những chú ngựa tự nguyện được che cả hai mắt
cứ lao về phía trước
và chỉ cần biết chân mình vẫn đang chạm đất
bó cỏ đang chờ ở nhà

liệu chắc gì
chúng ta được tuyền những gã xà ích có trái tim nhân hậu
để mong còn đỡ đẻ các thế hệ sau . . .

 

 

 

.

bài đã đăng của Chu Thụy Nguyên

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)