tôi cắt ra
từng vụn ngày và lần lượt
bỏ vào miệng
từng vụn nhỏ
trong từng vụn ấy
tôi nghe tiếng nước chảy
tiếng rửa chén của em gái tôi
tôi nghe tiếng chuông chùa
bên xóm trong
công phu mỗi sáng sớm
tôi nghe tiếng rao hàng ngoài ngõ
tôi nghe tiếng radio dự báo thời tiết
tôi nghe tiếng em bé khóc
tôi nghe tiếng anh chàng thất tình bên gác cao
than thở cả đêm không ngủ được
tôi nghe tiếng cô gái khảy guitar hát nghêu ngao
tiếng hát buồn hơn sư tử rống
tôi nghe tiếng phi cơ bay qua nóc nhà
tôi nghe tiếng chửi lộn của hai mụ ngoài đầu hẻm
tôi nghe tiếng chó sủa
tôi nghe tiếng người đàn bà đánh ghen thật táo tợn
tôi nghe tiếng rao dép cũ đổi dép mới
tôi nghe tiếng mì gõ
chưa kịp cắt ra từng vụn đêm
tôi giật mình
nhét lùng bùng lỗ tai
cố móc cạy
tôi nghe tiếng ông lão bán cà phê nhà đối diện
vừa ho khục khặc vừa thều thào
bán cà phê không bán nước
tôi nghe tiếng lỗ đinh (đã nhổ bỏ)
trách cây đinh quá đổi bạc tình . . .
.