Bài thuộc thể loại: Thơ
Mùa thu vào thành phố ♦ Mùa thu, tình yêu và cá hồi
Sao anh không về cùng cá hồi
để em được làm những chiếc vẩy lấp lánh
em sẽ mang thai
em sẽ sanh những chiếc trứng mầu hồng ở trong dòng
suối cũ
Nó đấy!

Từ đấy tôi đã biết cách gặm cỏ và để dành nhai lại. Tôi đã biết cách tận dụng tài nguyên thiên nhiên để sinh tồn mà không cần tốn công sức lao động. Tôi, cũng từ đấy, dần dần vô sản hóa lấy chính mình.
Chữ
tôi giấu chúng dưới gối nằm
mùa thu thổi những chiếc lá buồn phiền bay qua cửa sổ
và trời mưa như chưa bao giờ nước nhiều đến thế
Điệu Blues & B’Lao xanh
Xe qua B’Lao. B’Lao xanh. Hồn xôn xao
Tôi xuống chỗ này
Nàng vận áo ngắn tay không ngại giá rét
Từ ban sơ gió đã tràn heo may.
dưới mái hiên ngày thu ♦ giá như đừng uống môi người
người đời lao nhanh với tốc độ vượt khói
độc tố hơi thở làm trầy xước khuôn mặt của ngày
hàng cây khước từ tiếng chim hót ban mai
những chiếc lá non chẳng muốn xanh hơn nữa
Cuối hạ chào đêm
thành phố biến dạng nhận không ra con đường
và những tượng đồng cứng đờ như hấp hối
mở sách sử vỏn vẹn còn năm ba trang mòn mỏi
đọc xong rồi khóc trên những nát nhàu
Ta sống trong một đất nước đang nằm chờ chết ♦ Vô đề
Ta sống trong một đất nước đang nằm chờ chết
nơi thiêng đường của các họa sĩ vẽ màu hồng
còn các ca sĩ thì chuyên hò nhạc đỏ.
nỗi buồn sắc tộc (2) ♦ lớn – nhỏ ♦ tháng bảy
đứa nhỏ tròn một tuổi
khi thôi nôi bốc cục xôi lớn
lớn lên thích ở nhà lớn ngồi ghế lớn
làm bánh trung thu lớn bánh tét dài chục thước
Mùi thơ
mấy mươi năm sau khúc ruột ngàn
dặm quy cố hương lại ra chợ
cũ nơi bán giấy gói thơ ngày
xưa mua một ít giấy báo có in
thơ về gói xôi
Một bài thơ mùa hè ♦ Trên đồi Waterloo
chúng ta nói với nhau
về thời gian đã qua nhiều hơn hiện tại
bởi hiện tại như bắt đầu
và sống thật trọn vẹn mỗi phút giây
Trong tủy sống một ngày thu giãy chết
tôi vắt chân lên cổ
chạy như một con chó bị thương
qua các chấn song đêm chăng đầy gai thép
một cơn gió trái mùa xô dạt tôi vào con kênh
Q ♦ Lola
Q, hắn từ đâu
cú đập mạnh lên đầu cha tôi
mùa Hè, những tàn thuốc xám tro vương vãi
tiếng quạ buồn rầu từ những cánh đồng cỏ
Thêm ba bài thơ về cái bóng

Nghĩ cho cùng
Khi tôi chết
Đừng hỏa táng tôi
Vì như thế sẽ làm phỏng bóng
Ba đại thi sĩ về thăm quê nhà
199 năm sau, Nguyễn Du về thăm quê cũ.
Đi với Tản Đà từ bắc vào nam.
Cả hai giật mình:
Ở Thiên An Môn ♦ Đóa hoa cho mọi thế hệ
những cái chết, hay đau đớn sẽ làm giảm dân số, và sẽ giúp anh
đạt tới trạng thái du dương của cách mạng
rồi môi anh sẽ tự nhiên bật lên một chuỗi ngôn ngữ tuyệt vời:
Chợ phiên ở thành phố Lincoln ♦ Thành phố lạ
những trái bắp tươi mơn mởn
người ta ghi 0,5 đồng một trái
ba trái 1,5 đồng
con tôi mỉm cười chắc người Mỹ không biết làm tính nhân
mùa hè đang đi qua

cả tuần nay tôi như con ong
lặng lẽ kiên nhẫn sắp xếp những phiến đá
lát mặt đường
sao thật bằng phẳng
c(t)hiến ca
hắn đứng trên bao lơn khách sạn nhìn ra biển
mùa hè rổn rảng cánh chim sắt
thành phố sực nức mùi gà quay
mùa hè trừu tượng
hắn nhẩn nha vẽ chừng nửa chục con cừu và dăm
ba con voi thong dong đi lại trên cánh đồng xanh
mượt. hắn đặt thêm người nữ khỏa thân mặn
Hai thùng… ♦ Thượng đế là… ♦ Bài thơ cho… ♦ Mơ ước
Thượng đế là một bộ lạc đã cố gắng khai sáng
cho những thị thành mù điếc, ồn ào
chạy qua chạy lại khung thành của những cơn điên
Một mình ♦ Tội nghiệp những chiếc bóng…
những con đường không than khóc vì nặng nề
nhưng nặng nề lắm những tâm hồn than khóc trên đường
một chút yên lặng sau giấc ngủ
nhưng giấc ngủ đã yên lặng sau vài mươi năm không ngủ
Đầu hôm
Ngón xương gầy trên đồng phím trắng
Trồi sụt bên từng ụ đê đen
Cùng nốt trầm không bao giờ giáng
Và nối thăng lơ lửng trêu ngươi
Trích [ĐÃ LÀ MỘT PHIỀN TOÁI] / Excerpts from [JUST A NUISANCE]
Tôi biết trái tim chằng chịt vết thương
trái tim chưa bao giờ lành lặn
chẳng cầu được khâu vá
Khẩn nài vài nhát cắt sâu
Chiều ở Alfarnate

Chiều xuống dần bên này đường, hắn đứng bên kia chân bồn chồn trên dưới lề, nhìn những khách bước ra khỏi quán rượu, tự hỏi mình có nên bắt đầu chuyến đi nghỉ hè cuối tuần, đã toan tính mấy tháng nay.
Bình Luận mới