Ngô Nguyên Dũng
tôi có mặt trời trong tim
những hồng, bạch huyết cầu thở hơi cực tím
bốn mùa Vivaldi níu thời gian vĩ cầm
máy trợ tim hai mạch điện âm dương
những sông bypass âm thầm chia vực sống
tôi có thời kỳ xanh, lập thể, Picasso trừu tượng
ngựa trắng Gauguin, van Gogh nửa vành tai
hươu cao cổ rực lửa Dali, Schiele loã thể
Chagall chắp cánh những đôi tình nhân
theo hoạ tưởng mười ngón tay tôi
trên ngực vải ấm dục cảm sơn dầu
tôi đứt lìa những nhát cọ giao cấu
tôi có Rimbaud và Verlaine đồng luyến ái
đường dao seppuku xuẩn động Mishima
tuôn máu những trang chữ suốt đời mình
lạnh dấu môi trên chén trà Kawabata
trá hình những văn chương
đóng vai tuồng nguỵ tạo
săn lùng phát súng cuối cùng Hemingway
tôi có Chaplin, đôi giày, cây gậy
bữa điểm tâm và điếu thuốc Golightly một sông trăng Audrey
James Dean ngửa lòng tay van nài East of Eden
những viên thuốc Norma Jean kết liễu Marilyn
La Strada thổn thức điệu kèn xiếc dạo
chuyện trú mưa đen trắng Lã sanh môn
bài thánh ca nức nở một Ảo ảnh cuộc đời
tôi có Pathéthique giao hưởng Tchaikovsky
đêm sao ký túc xá Maurice hội ngộ Clive
dòng Moldau trầm mặc Smetana
dạ khúc nối dạ khúc ngoài tuyết đổ
tôi cũng có cải lương cùng vọng cổ
tối xa nhà rưng rưng khúc Tuyệt tình ca
tôi có cả Beatles, Stones, tóc dài, quần ống rộng
flower power xuống đường make love not war
một Edith Piaf – không, tôi không hề ân hận
nhạc Jazz tối muộn những Baker, Davis, Ellington
người kỹ nữ Á căn đình bài Tango uốn thân gầy
Sinatra trong hộp đêm Nữu ước My way
tôi có bản địa đồ dưới bàn chân
mây mù vắt ngang vịnh Cựu kim sơn cầu đỏ
loang lổ rừng mưa Ba tây người phá huỷ
những tượng đá đăm đăm đảo Phục sinh
lũ cá voi lạc lối từ trường sa biển Bắc
trăng Tây tạng lưu vong Daila Lama
những thần thoại già nua Phi châu
dòng Kalahari không bao giờ thấy biển
gã du mục chết khát trong ảo giác
tay còn nắm ốc đảo
mơ về tia bắc quang trục địa cầu
những hoang tưởng sáng thế ký
tôi có lịch sử nghìn thế kỷ
cả Thánh kinh, Bát nhã, Coran, …
những thượng đế toàn diện hoàn hảo quyền sáng tạo
những khác lạ ngôn ngữ, màu da, tổ quốc
những cách mạng tháng mười, tháng tám, tường Bá linh, Thiên an môn
một Mậu thân tập thể vạn mồ chôn
đồng Cao miên trắng xương Khờ me đỏ
đêm
và mười một tháng chín…
tôi có những hộp thiếc đựng trò chơi thơ ấu
những hòn bi, hình nộm, vỏ ốc, chuỗi hạt cườm
con dế đá thua trận tôi ngồi khóc
tàn mùa nắng
những chiều mưa tôi thơ thẩn chép nhạc tình Boléro
tôi có núi trong cao vọng Everest
không bao giờ – không bao giờ vói chạm mây
những vách băng sừng sững cắt đêm ngày
dơi khiếm thính tức tưởi khâu manh tối
tôi có nhiều ước vọng không thành tựu
nhận thực đời
không như kính vạn hoa
rất nhiều khi
tôi thấy mình chật hẹp
muốn đập vỡ tư tưởng mình ra
và tất cả
để không còn mặt trời núi hoạ tưởng địa đồ cùng lịch sử
trò sáng tạo chỉ là
khoảnh khắc những phù hoa
(24.02.02)