tưởng không về nữa rừng thưa lá
tháng tám mưa ngoài rụng trắng bông
mây ngơ ngác khói trời nhuốm bạc
sợi tóc thở dài đêm tình nhân
tưởng không nhớ nữa lời ngoảnh mặt
mưa nắng tay ôm thời tiết quên
hình hài nguyên vẹn thanh xuân cắt
vụn chéo trăng còn níu chút đêm
tưởng không mộng nữa mùa thao thức
đếm giấc thời gian quầng mắt câm
bỗng nghe rớt giọt ngàn tịch lặng
hoang phế này rớt xuống trăm năm
tưởng không thấy nữa vườn trăng mọc
thuở đoá từ bi toả hết hương
từ độ lượng đi xanh xao tóc
mây chở lên vai di tích tôi
03.2011
.