Bài thuộc thể loại: Truyện chớp
NHỮNG Ô CỬA SỔ ĐÃ RÊU
Cái thị trấn không lớn lắm, nhưng đường phố lại khá rợp bóng cây. Có lẽ vì vậy mà mỗi thời khắc khi thu chết, xác lá vàng, nâu luôn ngập ngụa cả mặt đường.
CẢNH GIỚI
Những khớp xương mỏi, làn da nhăn nheo và đôi mắt mờ đục, bàn tay run run khiến ông hạnh phúc. Ông vẫn pha trà được, vẫn nhìn được mây trôi và cây lay dù mờ nhòe không thật rõ. Ông tự hào về tuổi già của mình.
Từ khước
Căn nhà nằm sâu khuất, phía trước là một cái sân rộng. Giữa sân trồng một cây tùng duy nhất. Trong nhà bài trí cực giản đơn. Một kệ sách, một chiếc bàn, một chiếc giường đơn, một cái bếp với một tủ lạnh nhỏ. Anh đang đọc sách trong phòng thì nàng đến.
Chuyện thú vật

Một hôm voi bàn với chuột: Lớn cũng chết, nhỏ cũng chết, chỉ có con nào vừa lớn vừa nhỏ mới mong sống được, tao với mày nên kết hợp lại với nhau làm một.
Từ đó có con vật mới ra đời, gọi là…
Chén đắng
Bàn tiệc dài dường như vô tận với sự lặng im đáng kinh ngạc. Không ai nói một lời nào, tất cả đều chỉ chăm chú nhìn vào chiếc chén trước mắt. Những chiếc chén với đủ hình dạng và chất liệu, cái thủy tinh, cái pha lê, rồi chén vàng chén bạc, chén kim cương đủ hết cả.
Thiên thần không mang đôi cánh
Cô cúi xuống dỗ dành một bé thơ đang khóc. Cô tắm rửa, làm vệ sinh cho các bé bằng một cung cách an nhiên tự tại, đơn giản, khéo léo như cô được sinh ra để làm việc đó… Cô nhìn quanh, rồi ẵm một bé ra khỏi nôi nựng nịu… Cô vi phạm nội qui rồi…
Ngải miếng
Chuyện hôm qua con em kể cùng chồng về bên nhà. Đặt chân xuống tới đất Việt Nam thằng chồng tự nhiên ngang ngạnh, lấy tiền đi bia ôm, đi massage, đi cho gà móng đỏ tắm tiên, đi cho gà nặn mụn, nhổ tóc ngứa, dỗ ngủ trưa.
Con gà giống ♦ Đã là núi thì không thể sập được

Bà rón rén rút ra tờ giấy bạc để trên bàn, nhưng anh ta vẫn dửng dưng. Bà đưa thêm tờ nữa, tờ nữa, và cứ thế. Anh cán bộ vẫn bảo rằng anh đang bận, bà phải chờ đợi. Cuối cùng, bà đưa ra cả một xấp tiền. Lần này thì anh cán bộ…
Giấc thiên tinh
Em hình dung mình như một con bướm chúa, chỉ biết đập cánh và tung ra những lằn bụi phấn phủ dụ trong niềm ảo tưởng cùng một lũ bướm xanh đỏ chấm đủ màu hình dạng, dù sao thì . . . tất cả cũng từ loài sâu mà ra. Đôi cánh chỉ là nơi thể hiện cho những hoài bão và giấc mơ trần tình tội nợ.
mặt nạ
Bờ môi rất nét, khuôn mắt to mơ mộng, trên mặt dát một lớp vàng mỏng với những hoa văn chạy viền xung quanh, có thể gọi đó là một đóa hoa.
Hàng đêm, khi đi ngang qua phòng khách, bao giờ cũng thấy nàng, lúc ẩn hiện mông lung trong ánh đèn mờ ảo.
Tiền kiếp
Trong giấc mơ sâu, anh chắc chắn mình với nàng đã từng quen biết. Nhưng từ khi nào đây? Anh mới qua Nhật hơn ba năm nay còn nàng thì chắc chưa lần nào sang Việt Nam cả. Mấy buổi sáng hôm sau khi hai người nhìn nhau, bất chợt anh thấy nàng khoác một chiếc áo len mỏng màu đỏ…
Linh dược cho con người
Chim cha và mẹ mang mồi về thấy chân con gãy, nằm dật dựa, chẳng đứng nổi, bèn bay vù đi xa tít tìm hái thuốc quý. Lúc về tổ, chim cha và mẹ nhai nát những lá thuốc quý nhào luyện cùng nước bọt của mình để đắp vào chân con. Mọi hành động của chúng không qua khỏi những cặp mắt…
Lần cuối trong phòng tắm
Nàng chống hai tay vào tường, đưa lưng về phía chàng. Nếu anh muốn, thì có thể mà.
Chàng lả đi trên giường. Cơn mệt lại đến.
quyền hiến định
Nàng tìm câu trả lời trong những cuốn sách la liệt trên kệ. Cẩm Nang Sống Sót Qua Cuộc Chia Tay Dành Cho Bạn Gái của Delphine Hirsh rút vội tấm khăn giấy chùi nước mắt chực rơi cho nàng. Đừng Gọi Cho Gã Đó của Ronda Findling chống nạnh răn đe nàng chớ mềm lòng.
Bé chết trôi ở làng S
Bé đã chết thật rồi. Bầu trời chỉ vẻn vẹn một ngàn ba trăm mười bốn ngôi sao, dù tôi có sống thêm mười bảy vạn năm, cũng không kể được nhiều hơn. Ngày bé chết, tôi bỏ đi như một khúc củi sổng chuồng. Con đường trước ngôi nhà cũ kĩ ánh lên những sắc vàng nhõng nhẽo.
R. giỡn trong nhà
Bao nhiêu đêm qua, cơ thể nàng thuộc về ngôi nhà ấy như một cánh tay, một bầu vú thoi thóp trong bóng tối. Nàng thường nhìn ra khung cửa sổ vuông như một con mắt với cử chỉ lơ láo sẵn sàng bội bạc tất cả những cảm thức thơ mộng tuy chỉ là…
một cuộc gặp gỡ

Đầu tiên là thoáng chút cảm động sau đó là hụt hẫng vì thấy đỉnh núi quá đỗi dịu dàng. Cảm hứng muôn đời cho bao nhiêu văn nhân thi sĩ là đây ư? Khuất sau vùng đồi núi, cái đỉnh tam giác trắng tinh hiện ra giữa nền trời thu xanh ngắt trông thật mềm mại
phòng vệ sinh kỳ bí

Họ đồn trong căn nhà của một người đàn bà bí ẩn, phòng vệ sinh có khả năng thay đổi những người đàn ông. Nhiều người tìm đến thử thách tính xác thực của tin đồn. Nhiều người đến vì tò mò hoặc được người khác hối thúc.
chân trời tìm thấy

Tôi chiêm ngưỡng tấm hình nàng đứng giữa một vùng cỏ xanh, trên người khoác một tấm voan trắng mỏng.
gã cụt
Cô bé nói: – Anh chỉ nên tới Huế một lần thôi. Lúc đó là tháng Bốn, hoặc tôi vừa nhớ sai. Mưa đã bầm mặt đường. Tôi ở bên em. Em hơi tiều tụy, trong lúc ánh đèn trên cao đang gắn rất nhiều cành nhánh vu vơ vào thân thể con người. Em ngậm miệng. Em mở miệng, thả khói.
Chiêm Bao 2
Từ tầng 35 tôi nhìn thấy tầng thượng một cao ốc, có người vừa buông mình trên giàn ná to, cố đẩy người ra đằng sau lấy lực, bắn thẳng lên mặt trăng. Mặt trăng vẫn bé nhỏ, vẫn tròn vành vạnh, đẹp không tì vết.
Chuyện Thằng N
Muốn biết chuyện của thằng N, phải đi hỏi con S, mà muốn gặp con S, phải hỏi con P, muốn gặp con P, phải hỏi thằng Z… cứ như vậy đó. Đó là cách để cư dân trong thành phố X hợp thức hóa việc họ chẳng bao giờ định hỏi gì nhau. Tất cả chỉ vì muốn biết chuyện của thằng N.
Người ngồi nơi đó

Trưởng thành trong gia đình tôi, không ai được phép vứt thức ăn. Có lý do đó chứ. Mẹ tôi giữ lại mớ vỏ gọt và những món thối rữa chất thành một gò phân trộn. Những thứ đó sẽ được dùng trong vườn để trồng thêm rau quả. Rau hay thịt giữ lại sẽ có thể sử dụng lần nữa…
Cây quỳnh không ra hoa
Cây giao tự nhiên chết. Cây quỳnh không ra hoa nữa. Đêm nào bố cũng độc ẩm, lặng lẽ đến vô thường. Mẹ vẫn hay nói. Hàng tuần vẫn đi họp hội phụ nữ xã rồi về ngủ quên khi đang đọc một nghị quyết trên giấy.
Cầu/Gãy/Bơi/Mặn
Tự dưng, tôi thấy phấn khích. Ờ, gãy mẹ nó đi! Túi thui ri mà đi thì trước sau cũng lộn cổ xuống sông. Gãy mẹ bây giờ đi cho xong. Rồi mới chực nhớ ra, mình đang đứng trên cầu. Mình sẽ rơi xuống.
Tất cả chỉ trong một phần mười cái nháy mắt. Tôi rơi xuống. Bây giờ mới nhớ làm đếch gì nữa. Bơi thôi! Thế là tôi bơi…
Rồi không gian hoàn toàn yên tĩnh
Không có gì là chắc chắn. Mọi thứ có thể hoàn toàn đảo lộn. Thậm chí chúng có thể rối tung lên. Dây sẽ đứt và bọn chúng sẽ cười vào cái mũi thối của tôi. Vấn đề là ở sợi dây tôi lựa chọn. Nó phải bền và đủ độ trơn cơ bản. Khi chiếc ghế dưới chân đổ xuống là mọi thứ được định đoạt.
Tôi cần một không gian yên tĩnh.
Trượt ngã
Bỗng nhiên tôi bị trượt chân và mọi thứ bắt đầu lao đi một cách chóng mặt. Như thể lướt qua một đám bùn lầy, dáng hình nghiêng nghiêng của tôi cứ thế mà trôi thật nhanh về phía trước. Không thể nào ghìm chân đứng lại được nữa. Từ thành phố, tôi trôi đi mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Chết đuối trong nhà ♦ Vọng niệm
Trời nóng bức khiến ta chẳng muốn làm gì cả. Trong căn phòng bé như hộp diêm, khí nóng nung như lò thiêu, cửa kính chói ánh mặt trời. Hắn kéo rèm lại cho đỡ chói mắt, thu hai chân ngồi trên ghế và bắt đầu cuộc chơi. Đưa hai tay vẽ vài làn sóng tượng trưng, căn phòng đã đầy tiếng sóng vỗ. Miệng hắn khạc ra một con cá để bơi lội tung tăng dưới chân.
Bình Luận mới